Tôi vẫn luôn tự hỏi rằng thế giới này có thật sự rộng lớn không? Cũng giống như rất nhiều người cho dù muốn hay không tôi vẫn phải đối mặt với trưởng thành, phải lựa chọn rất nhiều quyết định, phải đi đến những chân trời mới. Tôi xa quê đã gần năm năm, trong khoảng thời gian năm năm này tôi bỗng nhận ra nhiều điều không phải bản thân muốn là có kết quả. Ở một thành phố xa lạ cô đơn, có nhiều lúc tôi thầm ước có thể gặp được một vài người mình muốn. Nhưng cho dù tôi rất nhớ họ muốn gặp họ ngay cả trong giấc mơ nhưng nhớ cũng chỉ là nhớ. Chẳng có gì được gọi là tình cờ cả, chỉ là con người ta muốn hay không muốn mà thôi. Tôi có một vài người bạn đã từng có khoảng thời gian ở cạnh nhau rất thân. Nhưng khi phải xa nhau dường như không còn liên lạc nữa, thời gian đầu có thể hỏi thăm nhau qua vài tin nhắn nhưng cuối cùng lâu dần chẳng ai còn kiên trì nổi với một mối quan hệ mà ai cũng biết sẽ chẳng đi đến đâu. Dần dần tự nhiên quên đi, có cảm giác như người mình mới nói chuyện vài tháng trước chưa hề tồn tại khoảng thời gian ở bên nhau như chưa hề có. Nếu ai đó đang ở bên cạnh bạn hãy trân trọng người đó, hãy cười nhiều hơn, hãy nói những lời yêu thương với họ, hãy để cho những giây phút đẹp nhất để khi rời xa nhớ đến nhau là quãng thời gian hạnh phúc. Bách Thảo.
Rất đúng nha. Tôi cũng có vài người bạn hồi học đại học, khoảng 5-6 năm trước thì còn thân, giống như người trong nhà vậy. Nói với nhau đủ mọi chuyện trên đời, lúc vui, lúc buồn cũng có nhau. Rồi sau đó, học xong, tốt nghiệp, ai ai cũng có cuộc sống riêng, mải lao vào cơm áo gạo tiền, có khi cả năm không hỏi thăm nhau lấy 1 lời. Thỉnh thoảng có nhắn tin cũng chỉ hỏi han vài câu qua loa thế thôi, xong ai cũng có việc riêng, chẳng thể tâm sự với nhau đến 1 nửa câu chuyện. Cũng chả thể trách người ta được vì cuộc sống vốn dĩ là như vậy, mọi thứ luôn đổi thay từng phút từng giờ. Không thể bắt thời gian ngưng đọng được vì dù ta có muốn cũng không thể làm gì được. Giờ đây tôi đã có những người mới cho riêng mình và có lẽ mấy người bạn cũ kia cũng vậy. Dù cho những người mới mang đến cho tôi niềm vui nhưng trong một khoanh khắc bất chợt, tôi vẫn nhớ về những người bạn cũ kia, nhớ những lúc cùng nhau đi chơi chung, nhớ những hôm trời mưa ướt áo và nhớ những lúc đồng hành cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.