Truyện Ngắn Khoảng Cách Giữa Sao Trời - Babycake

Discussion in 'Truyện Ngắn' started by Babycake, Jan 9, 2025.

  1. Babycake

    Messages:
    3
    Khoảng cách giữa sao trời

    [​IMG]

    Tác giả: Babycake

    Thể loại: Truyện ngắn


    Trong khuôn viên trường trung học phổ thông Xuân Phong, nơi những con đường rợp bóng cây bàng và những dãy lớp học nhuốm màu thời gian, câu chuyện tình yêu của Minh Huy và Thu Hà bắt đầu như một bản nhạc dịu dàng, nhưng cũng đầy bất ngờ.

    Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên, xua tan bầu không khí căng thẳng trong phòng thí nghiệm. Tuệ Anh dụi dụi mắt, nhìn chồng giấy tờ và máy móc ngổn ngang trên bàn. Dự án nghiên cứu về biến đổi khí hậu của nhóm đang gặp phải một vấn đề hóc búa, khiến cả nhóm mất ăn mất ngủ mấy ngày nay.

    "Cậu không nghỉ ngơi chút nào sao?" Một giọng nói trầm ấm vang lên. Gia Minh đứng dựa vào khung cửa, ánh mắt hướng về phía cô.

    Tuệ Anh lắc đầu, khẽ thở dài: "Vẫn chưa tìm ra cách giải quyết vấn đề về sự tương quan giữa nhiệt độ đại dương và tần suất bão."

    Gia Minh bước đến, nhìn vào những con số và biểu đồ phức tạp trên màn hình máy tính. Cậu im lặng một lúc, rồi lên tiếng: "Có lẽ chúng ta đang nhìn nhận vấn đề từ một góc độ quá hẹp. Nếu chúng ta áp dụng mô hình phân tích đa biến, kết hợp dữ liệu về dòng hải lưu và áp suất khí quyển, có thể sẽ tìm ra mối liên hệ."

    Tuệ Anh ngạc nhiên nhìn Gia Minh. Ý tưởng của cậu thật sự rất mới mẻ và có tính đột phá. Cô nhanh chóng ghi chép lại những gợi ý của cậu, đôi mắt sáng lên vì phấn khích.

    "Cậu thật sự rất giỏi!" Tuệ Anh không kìm được sự ngưỡng mộ.

    Gia Minh khẽ nhếch mép, một nụ cười hiếm hoi thoáng qua trên môi. "Chỉ là một chút kiến thức vật lý thôi."

    Tuệ Anh bật cười, cảm thấy khoảng cách giữa hai người dường như đã được rút ngắn lại. Cô nhìn Gia Minh, nhận thấy dưới ánh đèn phòng thí nghiệm, cậu trông thật sự rất cuốn hút. Gương mặt lạnh lùng thường ngày giờ đây lại ánh lên vẻ tập trung và thông minh.

    "Hay là chúng ta cùng nhau thử áp dụng mô hình này?" Tuệ Anh đề nghị.

    Gia Minh gật đầu. Hai người cùng nhau ngồi vào máy tính, bắt đầu nhập dữ liệu và chạy mô phỏng. Không gian trong phòng thí nghiệm chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gõ bàn phím và tiếng máy tính xử lý dữ liệu.

    Thời gian trôi qua nhanh chóng. Khi những tia nắng chiều bắt đầu len lỏi qua khung cửa sổ, kết quả cuối cùng cũng hiện lên trên màn hình. Mối tương quan giữa nhiệt độ đại dương và tần suất bão hiện lên rõ ràng, trùng khớp với những giả thuyết mà nhóm đã đưa ra.

    "Chúng ta làm được rồi!" Tuệ Anh reo lên, không giấu được sự vui mừng.

    Gia Minh cũng khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn Tuệ Anh đầy vẻ tán thưởng.

    Trong khoảnh khắc ấy, Tuệ Anh cảm thấy một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng. Cô nhìn vào mắt Gia Minh, và nhận ra ánh mắt cậu cũng đang nhìn cô với một ánh nhìn khác lạ. Một sự rung động nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian tĩnh lặng của phòng thí nghiệm.

    Bên ngoài cửa sổ, những ngôi sao bắt đầu lấp lánh trên bầu trời đêm. Khoảng cách giữa những vì sao ấy dường như rất xa xôi, nhưng khoảng cách giữa hai con người trong căn phòng này lại gần đến lạ thường.

    Buổi tối hôm ấy, Tuệ Anh trở về ký túc xá với một tâm trạng khác lạ. Trái tim cô dường như đập nhanh hơn mỗi khi nghĩ về Gia Minh. Còn Gia Minh, cậu đứng lặng nhìn bầu trời đêm từ cửa sổ phòng thí nghiệm, một nụ cười nhẹ nở trên môi. Những rung động đầu đời của họ bắt đầu chớm nở, như ánh sao le lói giữa bầu trời tĩnh mịch.

    Ngày hôm sau, trong giờ họp nhóm, Tuệ Anh và Gia Minh trình bày kết quả nghiên cứu trước cả nhóm. Ai cũng ngạc nhiên trước bước đột phá này. Thầy hướng dẫn khen ngợi không ngớt, và dự án của họ được chọn để trình bày tại hội thảo khoa học toàn quốc.

    Dần dần, sự phối hợp ăn ý trong công việc giữa Gia Minh và Tuệ Anh trở thành câu chuyện được nhắc đến nhiều trong trường. Nhưng chỉ họ mới hiểu, đằng sau những thành công ấy là một mối quan hệ đang dần trở nên đặc biệt.

    Một buổi chiều nọ, sau khi buổi thí nghiệm kết thúc, Gia Minh bất ngờ hỏi: "Tuệ Anh, cậu có tin rằng khoảng cách giữa con người cũng có thể được thu hẹp như những ngôi sao trên trời không?"

    Tuệ Anh ngước nhìn Gia Minh, mỉm cười: "Nếu chúng ta đủ can đảm tiến đến gần nhau, thì khoảng cách nào cũng có thể được rút ngắn."

    Cả hai nhìn nhau, như hiểu rằng mối quan hệ của họ đã bước sang một trang mới. Những tháng ngày tiếp theo, họ không chỉ là đồng đội trong nghiên cứu mà còn là chỗ dựa tinh thần, cùng nhau chinh phục những đỉnh cao mới.

    Ngày hội thảo khoa học toàn quốc đã đến gần, cả nhóm hối hả chuẩn bị bài thuyết trình. Tuệ Anh và Gia Minh được giao nhiệm vụ trình bày trước hội đồng, bởi sự ăn ý và khả năng thuyết phục của họ.

    Buổi sáng hôm ấy, khi cả nhóm tập trung tại phòng thí nghiệm để chuẩn bị lần cuối, Gia Minh đưa cho Tuệ Anh một chiếc bút ký nhỏ màu bạc với khắc dòng chữ: "Chỉ cần cố gắng, mọi thứ đều có thể."

    "Đây là lời động viên của tớ dành cho cậu," Gia Minh nói, ánh mắt đầy chân thành.

    Tuệ Anh nhìn chiếc bút, cảm thấy lòng mình ấm áp. "Cảm ơn cậu. Chúng ta sẽ làm được."

    Buổi thuyết trình diễn ra trong một khán phòng lớn, nơi các giáo sư, nhà nghiên cứu và sinh viên từ khắp nơi đến tham dự. Tuệ Anh, với sự tự tin và sự hỗ trợ của Gia Minh, đã làm rõ ràng các luận điểm và trình bày mạch lạc kết quả nghiên cứu. Gia Minh, bằng kiến thức sâu sắc và cách giải thích thuyết phục, đã trả lời xuất sắc các câu hỏi từ hội đồng.

    Khi buổi thuyết trình kết thúc, cả khán phòng vang lên tiếng vỗ tay kéo dài. Nhóm nghiên cứu của họ nhận được giải thưởng cao nhất, và bài nghiên cứu của họ được chọn để xuất bản trên tạp chí khoa học danh tiếng.

    Sau buổi lễ trao giải, khi mọi người đang chụp ảnh kỷ niệm, Gia Minh kéo Tuệ Anh ra một góc sân trường yên tĩnh. "Cậu biết không, Tuệ Anh," Gia Minh nói, giọng nói như hòa cùng làn gió nhẹ, "Từ khi gặp cậu, tớ nhận ra rằng không chỉ khoa học, mà cả cuộc sống của tớ cũng trở nên có ý nghĩa hơn."

    Tuệ Anh nhìn Gia Minh, trong lòng rộn ràng. Cô mỉm cười, ánh mắt lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời đêm. "Cậu cũng vậy, Gia Minh. Có lẽ khoảng cách giữa chúng ta không còn xa như những ngôi sao nữa."

    Gia Minh không nói gì, chỉ khẽ nắm lấy tay cô. Trong khoảnh khắc ấy, không cần lời nói, cả hai đều hiểu rằng giữa họ đã có một mối liên kết đặc biệt, vượt qua mọi khoảng cách.

    Câu chuyện tình yêu của họ, như những vì sao sáng rực trên bầu trời, đã để lại trong lòng mỗi người một dấu ấn không thể phai mờ, giữa những năm tháng thanh xuân rực rỡ.

    - END_
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Loading...