Anh đã từng là tất cả trong em Chẳng muốn nghĩ gì thêm, ngoài nụ cười gom nắng Mỗi bước chân đi, gió ngoài kia cũng lặng Để mỗi bận hẹn hò, đường phố chỉ còn anh. Xuôi ngược cuộc đời, vội vã lướt qua nhanh Chỉ còn em và anh, để yêu thương chậm lại Qua nông nổi, ẩm ương, vấn vương vụng dại Ta lại về dưới một mái nhà chung. Sao anh lại bảo rằng đã hết những nhớ nhung Bởi quá đỗi thân quen, cùng một nhà như thế Em cứ nghĩ yêu thương có bao giờ là trễ Nếu ta để lòng mình chếnh choáng với men say. Em chỉ mong mình vẫn tay trong tay Kể cho nhau nghe một mẫu chuyện hay về cuộc sống Vào buổi hoàng hôn nhìn biển khơi, gió lộng Mơ mộng một nụ cười, một ánh mắt trẻ thơ. Hạnh phúc ở đời thật sự rất đơn sơ Yêu thương cũng ngọt ngào Nếu ta đừng thờ ơ, vô cảm Bảo đừng nhớ thương anh, em nào đâu dám Nên cứ mãi dại khờ, bám lấy những đợi mong.. PS: Cho những ai đang buồn.. Lê Hồng Mận