Khấn nhỏ Theo chân mỏi xuôi về xưa cũ Sau vơi non nhạt biển hết chân trời Tắt khói hương đền đài như nguyên cả Sao bơ bơ ngay giữa ngã ba người. Rơi hạt muối nụ tình phai lơ đãng Năm tháng dài năm tháng phải chảy trôi Duy chiếc lá nghiêng nhìn cao xanh lạ Ta qua mình ta vẫn thấy xa xôi. Khe khẽ gói nỗi chờ thì con gái Bánh chưng xưa non mạ thắt ruột đồng Anh muốn biết quẻ tình thì anh hái Trắng giao thừa cha mẹ vẫn đợi trông.