Khách Vãng Lai Thể hiện: Trungg IU, Du Uyên "Khách Vãng Lai" là một bản ballad đượm buồn ra mắt chính thức vào ngày 5 tháng 8 năm 2025, có sự góp giọng của Trungg I. U và nữ ca sĩ Du Uyên. "Khách Vãng Lai" là một bản ballad sâu lắng, đượm buồn, mang theo nỗi hoài niệm và cô đơn khắc khoải. Ngay từ những giai điệu đầu tiên, ca khúc đã tạo nên một không gian tĩnh lặng, tựa như những bước chân lẻ loi giữa dòng đời tấp nập. Giọng hát da diết của Trungg I. U hòa quyện cùng chất giọng đầy cảm xúc của Du Uyên khiến người nghe như lạc vào một câu chuyện buồn về tình yêu dang dở – nơi mà hai tâm hồn chỉ là những vị khách vãng lai trong cuộc đời nhau. Lời ca đẹp, nhẹ nhàng nhưng thấm thía, gợi nhớ đến những khoảnh khắc yêu thương đã qua mà không thể níu giữ. Ca khúc không chỉ là một bản nhạc, mà còn là một lời tự sự đầy day dứt, khiến người nghe không khỏi thổn thức và suy ngẫm về chính những mối tình đã đánh mất trong đời. Lyric Lời bài hát Giữa mênh mông đại dương thẳm sâu Tâm trí này như dưới đáy sâu âm vô cực Hải lưu mang ký ức xô về nơi ngút ngàn Nơi chỉ còn mỗi anh nhìn thấy em Nhiều năm sau anh cũng đã biết rằng Hai người hai số phận Chữ duyên không thể vẹn nguyên Anh như con thuyền, đời anh có mấy khi Khách vãng lai lại quay đầu Đành từ bỏ mong ước có em bên đời Anh đang ngược chiều cơn gió mùa Phù du anh một kiếp hoa trôi giữa dòng Long đong thuyền anh đưa em về mấy lần Đã cho em nhiều ân cần Mà chẳng thể đủ để được cùng người song song Chiều nay cơn gió lớn cuốn mây ngang đầu Vị khách vãng lai hãy ở lại Bầu bạn với anh chăng Hải đăng ngày bão Rọi thấu con tim này đã quá cô quạnh Chẳng thể khâu vết thương chữa lành chính mình Nhiều năm sau em cũng đã biết rằng Hai người hai số phận Chữ duyên không thể vẹn nguyên Em như con thuyền đời em có mấy khi Khách vãng lai lại quay đầu Đành từ bỏ mong ước có anh bên đời Em đang ngược chiều cơn gió mùa Phù du em một kiếp hoa trôi giữa dòng Long đong thuyền em đưa anh về mấy lần Đã cho anh nhiều ân cần Mà chẳng thể đủ để được cùng người song song Chiều nay cơn gió lớn cuốn mây ngang đầu Vị khách vãng lai hãy ở lại Bầu bạn với em chăng Hải đăng ngày bão Rọi thấu con tim này đã quá cô quạnh Chẳng thể khâu vết thương chữa lành chính mình