Mùa xuân đến hay mùa xuân đang tới Điệp đã rơi hay điệp vẫn trên cành Anh vẫn đứng giữa sân trường nắng chói Em còn đó hay em đã ra đi? Ghế đá quen phai màu bạc, không rêu Người thân thuộc bỗng hóa người xa lạ Chỉ kí ức đeo hoài theo năm tháng Âm ỉ lòng anh mãi chẳng thấy dừng Áo em trắng giữa mùa hạ đầy gió Tóc em thơm như một đóa hoa hồng Môi em đỏ như lửa mùa nóng bỏng Và mắt em tựa một nụ hôn nồng. Thôi mùa xuân tới, mùa xuân đang tới Một mùa xuân rất khác những xuân kia Một mùa xuân không còn bóng em nữa Xuân của anh cũng hóa đông mất rồi! - Nhật Vy -