Tiếng Anh Khác Biệt Từ Vựng Giữa Tiếng Anh - Anh Và Anh - Mỹ

Thảo luận trong 'Ngoại Ngữ' bắt đầu bởi Shinebrightlikeadiamond, 31 Tháng bảy 2019.

  1. Shinebrightlikeadiamond Ailoveyousax

    Bài viết:
    88
    KHÁC BIỆT VỀ TỪ VỰNG TIẾNG ANH ANH VÀ TIẾNG ANH MỸ

    Chào các bạn,

    Với những người học tiếng Anh thì hẳn đã quen thuộc với hai loại tiếng Anh cho người Anh và tiếng Anh cho người Mỹ. Việc sử dụng loại tiếng Anh nào là tùy thuộc vào sở thích của bạn bởi giữa chúng không có sự phân biệt cái nào "chính xác" hơn cả, tuy nhiên chúng vẫn có những khác biệt chủ yếu về từ vựng, cách sử dụng thời thì và cụm động từ trong câu.


    [​IMG]

    Trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, có một số từ tuy cùng để chỉ một vật, một sự việc nhưng người Anh và người Mỹ lại dùng những từ khác nhau để biểu đạt. Như hình ảnh minh họa trên, là một số từ vựng phổ biến trong tiếng Anh thể hiện sự khác biệt trong việc lựa chọn từ vựng để diễn tả một sự vật, sự việc.

    2. Khác biệt về cách dùng từ


    [​IMG]

    Sự khác biệt về cách dùng từ của người Anh và người Mỹ đôi khi lại gây ra sự hiểu lầm đối với hai người trong một cuộc hội thoại. Ví dụ như từ "first floor" (tầng một). Trong tiếng Anh Anh, trong một tòa nhà, tầng nằm trên với mặt đất sẽ được gọi là "ground floor" (tầng trệt), vì thế tầng trên nữa mới được gọi là "first floor" (tầng một). Ngược lại, người Mỹ lại dùng "first floor" để gọi cho tầng nằm trên mặt đất. Tuy nhiên, tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ lại thống nhất trong việc gọi tầng hầm (nằm dưới mặt đất) là "basement".

    3. Khác biệt về chính tả


    [​IMG]

    Một khác biệt về từ vựng tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ nữa là sự không giống nhau về các dạng hậu tố nhất định. Ngoài những ví dụ ở trên, khi chia động từ về dạng quá khứ, thì động từ ở dạng bất quy tắc sẽ phổ biến hơn trong tiếng Anh Anh và trong tiếng Anh Mỹ thì động từ ở dạng quy tắc sẽ phổ biến hơn.

    Anh – Anh Anh – Mỹ

    Past simple/Past participle

    Spoil (làm hư, làm hỏng) spoilt spoiled

    Spill (làm tràn) spilt spilled

    Spell (đánh vần) spelt hpelled

    Tóm lại, việc sử dụng tiếng Anh Anh hay Anh Mỹ là tùy thuộc vào quyết định của bạn, tuy nhiên cần phải chú ý tới sự nhất quán trong việc sử dụng từ vựng, bởi thế nên các bạn hãy ghi nhớ thật kỹ bài chia sẻ này để có thể hiểu và sử dụng tiếng Anh một cách hiệu quả trong giao tiếp cũng như các kỹ năng khác nhé!

    Tiếng Anh - Từ Vựng TA Thông Dụng - Chủ Đề School

    Tiếng Anh - Basic English Grammar: Tổng Hợp Ngữ Pháp TA

    Tiếng Anh - Hướng Dẫn Tự Học Tiếng Anh Giao Tiếp
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 7 Tháng tám 2019
  2. Shinebrightlikeadiamond Ailoveyousax

    Bài viết:
    88
    A/ CÁCH DÙNG TỪ TRONG VĂN NÓI

    1. Cách dùng 'just', 'already' hay 'yet':

    - Người Mỹ dùng từ 'just', 'already' hay 'yet' trong thì quá khứ đơn giản- the simple past tense, trong khi tại người Anh thường dùng những từ đó ở thì hiện tại hoàn thành - the present perfect.

    Ví dụ:

    Người Mỹ nói: "I already had lunch." hay "She didn't arrive yet."

    Còn người Anh nói: "I've already had lunch." hay: "She hasn't arrived yet."

    2. Cách nói giờ

    Nếu muốn nói 2: 45 - 2h45 tại Anh, chúng ta có thể nói:

    "Quarter to three", hay 3: 15 - 3h15 có thể nói "Quarter past three".

    Trong khi đó, tại Mỹ, nói giờ như sau:

    "Quarter of three" để chỉ 2: 45, hay "Quarter after three" để chỉ 3: 15.

    3. Người Anh và người Mỹ cũng khác nhau trong cách nói:

    - GOOD: Người Mỹ dùng good thay cho well, VD: I feel good (M) = I feel weel (A)

    - Người Anh dùng 'have got' hay 'has got' khi nói về sở hữu, trong khi người Mỹ thì thường hay dùng 'have' hay 'has'.

    Ví dụ, tiếng Anh Mỹ, chúng ta có thể nói: "I have a new car."

    Còn trong tiếng Anh Anh thì thường là: "I've got a new car."

    (Về mặt nghĩa, hai câu trên không khác nhau)

    - Dạng Past Participle của GET, người Mỹ dùng là GOT, còn người Anh dùng là GOTTEN.

    - Với động từ AIM, người Mỹ dùng cấu trúc "to aim to + V", còn người anh dùng cấu trúc "to aim at + V ing".

    Ví dụ: We aim to do something nice = We aim at doing something nice.

    Phan-biet-anh-anh-va-anh-my

    B/ Chính tả (Spelling)

    Chính tả là yếu tố tạo nên sự khác biệt lớn nhất giữa hai loại tiếng Anh: Anh - Anh và Anh - Mỹ.

    Những từ kết thức bằng –or (Anh - Mỹ) –our (Anh – Anh) : Color, colour, humor, humour, flavor, flavour..

    Những từ kết thúc bằng – ize (Anh - Mỹ) – ise (Anh – Anh) : Recognize, recognise, patronize, patronise..

    Anh – Anh thường gấp đôi phụ âm cuối trong khi Anh – Mỹ có khi không như vậy, đặc biệt là với phụ âm "l" :

    Travel - traveller - travelling (Anh – Anh)

    Travel - traveler - traveling (Anh – Mỹ)

    Một ví dụ là cách viết động từ 'to practise'- luyện, tập luyện:

    Trong tiếng Anh Anh, từ này được viết với chữ 'S', P-R-A-C-T-I-S-E.

    Còn trong tiếng Anh Mỹ, nó được viết với chữ 'C', P-R-A-C-T-I-C-E.

    Để nắm vững sự khác biệt giữa hai loại tiếng Anh đấy như "mò kim đáy biển", bạn có thể nhờ sự hỗ trợ của công cụ kiểm tra chính tả (spell check) để tạo sự nhất quán trong cách sử dụng – nếu như bạn đang sử dụng máy tính. Và bạn có thể sử dụng loại tiếng Anh nào mà bạn thích. Tuy nhiên, sự khác biệt lớn nhất là việc lựa chọn từ vựng và cách phát âm. Để khắc phục điều này bạn có thể sử dụng từ điển như một công cụ hỗ trợ đắc lực vì hầu hết các từ điển đều có hướng dẫn chính tả và giải thích cụ thể hai loại tiếng Anh: Anh – Anh và Anh – Mỹ:

    Ở một số từ điển của Mỹ (US), sự khác biệt bao gồm từ đầu mục (headword) với sự khác biệt được đánh dấu ở trong ngoặc đơn. Ví dụ như colo (u) r

    Ở một số từ điển của Anh (British), sự khác biệt được đánh dấu ngay sau từ đầu mục. Ví dụ watch, plural watches; glass, plural glasses.

    C/ MỘT SỐ TỪ THÔNG DỤNG

    Luật sư: Attorney (M) – Barrister, Solicitor (A)

    Hiệu sách: Bookstore (M) – Bookshop (A)

    Ô tô: Automobile (M) – Motor car (A)

    Bản mẫu có chỗ trống để điền vào: Blank (M) – Form (A)

    Danh thiếp: Calling card (M) – Visiting card (A)

    Kẹo: Candy (M) – Sweets (A)

    Cửa hàng kẹo: Candy store (M) – Sweet shop (A)

    Toa xe lửa: Car (M) – coach, carriage (A)

    Ngô: Corn (M) – Maize, Indian corn (A)

    Lúa mì: Grain, wheat (M) – corn (A)

    Thị sảnh: City Hall (M) – Town Hall (A)

    Bánh quy: Cracker (M) – Biscuit (A)

    Đạo diễn điện ảnh: Director (M) – Producer (A). Chú ý: Ở Mỹ, producer là giám đốc, chủ rạp hát (ở Anh thì dùng manager, proprietor)

    Trung tâm doanh nghiệp thành phố: Downtown (M) – city (A)

    Hiệu thuốc: Drugstore (M) – Chemist's. Chemist's shop (A)

    Thang máy: Elevator (M) – Lift (A)

    Xăng: Gas hay gasonline (M) – Petrol (A)

    Dầu hỏa: Kerosene (M) – Paraffin (A)

    Mùa thu: Fall (M) – Autumn (A)

    Tên (người) : First name hay given name (M) – Christian name (A)

    Vỉa hè: Sidewalk (M) – Pavement (A)

    Đường sắt: Railroad (M) – Railway (A)

    Cửa hàng tự phục vụ: Supermarket (M) – Self-service shop (A).

    Sinh viên năm thứ nhất: Freshman (M) – First year student (A)

    Sinh viên năm thứ hai: Sophomore (M) – Second year student (A)

    Sinh viên năm thứ ba: Junior (M) – Third year student (A)

    Sinh viên năm cuối: Senior (M) – Last year student (A)
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. Shinebrightlikeadiamond Ailoveyousax

    Bài viết:
    88
    Xin chào!

    Bài viết này của tớ sẽ đề cập đến một vấn đề kinh điển của người học tiếng Anh là nên học Anh-Anh (British English) hay Anh-Mỹ (American English). Rất nhiều bạn đã hỏi mình câu này nên mình thống kê ra đây các kiến thức về hai ngôn ngữ này để các bạn tự lựa chọn.

    Có những niềm tin sai lầm cho rằng kỳ thi IELTS hay TOEFL thích một trong hai giọng Anh trên hơn. Đây không khác gì việc chấm điểm tiếng Việt 3 miền Bắc-Trung-Nam xem giọng Việt vùng nào chuẩn hơn, rất vô lý và không có hiệu quả, vậy nên chỉ cần xác định là chúng khác biệt và lựa chọn là được.

    Khi nói rằng, cứ học tiếng Anh cho được được 1 tí đã, rồi sau đó mới xác định Anh Anh hay Anh Mỹ, chứ chưa biết gì mà đã bày đặt đòi học "chuyên nghiệp" thế ^^! Ái chà chà, thực ra vấn đề như này, khi 1 người nước ngoài đến Việt Nam rồi học tiếng Việt ở bất cứ ở đâu hoặc với ai, quyết định đó sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ tiếng Việt của anh ta sau này. Nếu học vs người Bắc sẽ nói giọng Bắc, Nam sẽ nói giọng Nam, chứ không có kiểu tiếng Việt chung chung cho người mới bắt đầu rồi sau đó mới chọn giọng. Việc mình học giọng nào quyết định nằm ở những người dạy mình đầu tiên. Thật may mắn (hoặc không may), những người dạy mình đầu tiên toàn nói giọng Anh Vịt ^^! Vì đa số người Việt nói tiếng Anh dù muốn hay không cũng đều nói Anh Việt (Anh đã được Việt hóa một cách có hệ thống và nghệ thuật, dễ nói, dễ nghe, dễ bắt chước đối với.. cộng đồng người học tiếng Anh Việt ^^), hầu như rất rất ít người xác định và đi theo được 1 hướng là Anh Anh hay Anh Mỹ mà cứ học theo lối truyền thống kia, thật ra cũng tiện vì giờ nói chuẩn quá có khi các bạn Việt Nam khác lại không hiểu ^^! Mà tìm người dạy chuẩn cũng rất khó, quá trình học cũng đòi hỏi sự kiên nhẫn hơn, nhưng dù sao thì ở đây cũng là bài nói về sự khác biệt nên mình liệt kê các sự khác biệt nhé:


    1. Định nghĩa:

    + Giọng Anh-Mỹ: Khi nhắc đến giọng Anh-Mỹ thì thường cái chúng ta nói tới chính là giọng Mỹ phổ thông (General American), chính là giọng mình thường hay nghe trên đài, TV, phim đó, giọng các khu trung tâm, cũng ví như giọng Hà Nội so với Nam Đinh, Thái Bình hay Quảng Ninh đó. Giọng phổ thông này được coi là quy chuẩn và nhiều người Mỹ cũng nói giọng đó. Tất nhiên mỗi vùng miền có âm địa phương khác nhau nhưng sự khác biệt không đáng kể.

    + Giọng Anh-Anh: Nói đến giọng Anh-Anh có nghĩa là mình nói đến cái giọng chính thống, giọng BBC, giọng của các tầng lớp trên, và còn được gọi là "Queen's English", giọng Nữ Hoàng. Giọng này chỉ được nói bởi thiểu số người Anh nhưng lại là giọng chúng ta nghe nhiều nhất trên phim ảnh truyền hình, còn lại họ dùng giọng địa phương, khá khó nghe với nhiều người mới chỉ học tiếng Anh chính thống.

    2. Sự khác biệt trong phát âm:

    + Không phải tự nhiên mà người ta gọi dân Mỹ là dân "lười" khi mà trong phát âm, xu hướng của họ là đọc 1 từ sao cho thật nhanh. Chính vì vậy, họ thường ăn bớt âm tiết. Những chữ như "restaurant", "chocolate" hay "beautiful", nếu người Anh tỉ mẩn đọc từng chữ thì người Mỹ ăn bớt âm giữa, là âm không quan trọng thì chữ còn lại có 2 âm.

    + Hay như âm "t", khi nó không nằm đầu câu thì trong phần lớn trường hợp người Mỹ biến nó thành âm "d" nên thay vì nghe là "water" thì mình nghe là "wader", cách này nếu các bạn luyện được thì cũng sẽ làm mình đọc cái từ nó nhanh hơn.

    + Âm "r" : Đây là một âm đặc trưng của giọng Mỹ. Trong khi người Mỹ nhấn âm này hết sức bằng cách uốn lưỡi để tạo độ vồng như trong "car" thì người Anh lại để nó "silent", không phát âm trừ trường hợp trọng âm rơi vào nó. Cái này thì nhiều bạn không để ý vì a. Các bạn có phát âm ending sound đâu nên nó đọc thế nào đâu có ảnh hưởng gì b. Các bạn phát âm "r" rất Vịt vì dùng đầu lưỡi nhiều trong khi âm "r" Mỹ phát từ cuống họng. Nhưng đây là 1 khác biệt lớn trong Anh-Anh và Anh-Mỹ.

    + Trọng âm: Những từ mượn của Pháp như "garage" thì người Mỹ nhấn âm cuối trong khi người Anh nhấn âm trước đó. Các từ sau nằm trong số này: Adult, ballet, baton, beret, bidet, blasé, brevet, brochure, buffet, café, canard, chagrin, chalet, chauffeur, chiffon, cliché, coupé, croissant, debris, debut, décor, detail, détente, flambé, frappé, garage, gateau, gourmet, lamé, montage, parquet, pastel, pastille, pâté, précis, sachet etc.


    + Đuôi "ile" và đuôi "ine" : Người Anh có xu hướng đọc thành âm "i" thành "aɪ" trong khi người Mỹ đọc âm "i" này thành /ɪl.

    + Các trường hợp từ kết thúc bằng các hậu tố -ary -ery -ory -bury, -berry, -mony: Trong khi người Mỹ vẫn nhấn vào các âm "a", "e", "o" của các hậu tố đó thì người Anh hầu như bỏ qua và chỉ giữ mỗi âm "ry" hay "ny" cuối.

    3. Chọn học cách phát âm nào:

    Bây giờ câu hỏi không còn là "Loại nào được giám khảo ưa hơn nữa" thì để quyết định các bạn có thể hỏi bản thân các câu sau:


    + Bạn thích cái nào hơn?

    + Giọng nào bạn dễ bắt chước hơn?

    + Giọng nào các bạn của bạn nói?

    + Giọng nào giáo viên của bạn nói?

    + Giọng nào khiến bạn dễ hiểu những tài liệu mà công việc và học tập của bạn đòi hỏi hơn?

    Hãy tham khảo cái list rất thú vị dưới đây nhé ^^

    Anh Mỹ:

    Nếu bạn nói Anh Mỹ, mọi người nói tiếng Anh sẽ hiểu bạn

    Có nhiều lựa chọn về phim ảnh, game show và các chương trình truyền hình thực tế hơn để học tiếng Anh. Ngành truyền thông của Mỹ sản xuất ra nhiều chương trình đa dạng, hấp dẫn, vui nhộn, lý thú hơn.

    Các tài liệu trên mạng nhiều giọng Anh Mỹ hơn (youtube chẳng hạn)

    Có gấp 10 lần số người nói giọng Anh Mỹ hơn giọng Anh Anh. Khi bắt gặp 1 người học tiếng Anh, khả năng rất cao là người ta nói Anh Mỹ chứ không phải Anh Anh.

    Người Anh có thái độ bình thường với những người nói Anh Mỹ.

    Anh Anh

    Nếu bạn nói Anh Anh, mọi người nói tiếng Anh sẽ hiểu bạn

    Các từ điển Anh-Anh luôn chính xác và học thuật hơn là các từ điển Anh-Mỹ

    Những người nói tiếng Anh Anh thường được cho là rất thông minh, có nền tảng giáo dục rất cao và nhiều đức tính khác ^^!

    +++ Tóm lại: Học cái nào dễ với mình là được. Theo cảm quan cá nhân của mình, Anh-Mỹ dễ hơn, dễ bắt chước hơn thì đúng hơn và được nhiều người nói hơn ^^ Nếu có tầm nhìn xa, các bạn nên chọn cho mình 1 cái để theo cho nó có trật tự, tiếng Anh từ trước đến nay vẫn nói chỉ là Anh Vịt thôi, xem nhiều phim và cố gắng bắt chước nhiều hơn 1 chút nhé. Các bạn có thể vào link sau xem cái video của cái bạn này làm video rất vui về Anh-Anh và Anh-Mỹ



    Chúc mọi người học tập vui vẻ ^^!
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. Shinebrightlikeadiamond Ailoveyousax

    Bài viết:
    88
    Có một câu nói từ lâu rằng Mỹ và Anh là "Hai quốc gia chia cho một ngôn ngữ chung - Two nations divided by a common language." Không ai biết chính xác người đã nói điều này, nhưng đã phản ánh cách người Anh cảm thấy nhiều điều về tiếng Anh - Mỹ. Một người bạn người anh vẫn nói với tôi: "Bạn không nói được tiếng Anh. Bạn nói tiếng Mỹ". Phải chăng Tiếng Anh của người Mỹ và người Anh thực sự rất khác biệt? Hãy cùng tôi tìm hiểu về 6 điểm khác biệt chính giữa chúng nhé.

    1. Từ vựng

    Sự khác biệt đáng chú ý nhất giữa American English và British English là từ vựng. Có hàng trăm từ khác nhau.

    Chẳng hạn, người Anh gọi mặt trước của một chiếc xe hơi là nắp ca-pô (bonnet), trong khi người Mỹ gọi nó là mui xe (hood).

    Người Mỹ đi nghỉ (vacation), trong khi người Anh đi lễ (holiday), hoặc nghỉ mát (hols).

    Người New York sống trong các chung cư (apartments) ; Người London sống trong căn hộ (flats).

    Có nhiều ví dụ hơn chúng ta có thể nói về đây. May mắn một điều, hầu hết người Mỹ và người Anh thường có thể đoán được ý nghĩa thông qua ngữ cảnh của một câu.

    2. Danh từ tập hợp

    Có hai sự khác nhau về ngữ pháp giữa hai loại tiếng Anh. Hãy bắt đầu với danh từ tập hợp. Chúng ta sử dụng danh từ tập hợp để chỉ một nhóm cá nhân.

    Trong American English, danh từ tập hợp là số nhiều. Ví dụ, nhân viên (staff) đề cập đến một nhóm nhân viên làm thuê; Ban nhạc (band) đề cập đến một nhóm nhạc sĩ; Đội (team) đề cập đến một nhóm vận động viên. Người Mỹ sẽ nói, "Ban nhạc là tốt - The band is good."

    Nhưng trong British English, danh từ tập hợp có thể là số ít hoặc số nhiều. Bạn có thể nghe ai đó người Anh nói, "Nhóm đang chơi tối nay - The team are playing tonight" hoặc "Nhóm đang chơi tối nay- The team is playing tonight".

    3. Trợ động từ

    Một khác biệt ngữ pháp tiếp theo giữa American English và British English liên quan đến trợ động từ. Các động từ phụ trợ, còn được gọi là trợ động từ, là những động từ giúp hình thành một chức năng ngữ pháp. Chúng "giúp" động từ chính bằng cách thêm thông tin về thời gian, phương thức và giọng nói.

    Hãy nhìn vào trợ động từ. Đôi khi người Anh sử dụng để thể hiện tương lai.

    Ví dụ: "Tôi sẽ về nhà ngay bây giờ - I shall go home now." Người Mỹ biết điều gì sẽ xảy ra, nhưng hiếm khi sử dụng nó trong cuộc trò chuyện. Có vẻ như rất chính thức. Người Mỹ có thể sẽ sử dụng "Tôi sẽ về nhà ngay bây giờ - I will go home now."

    Trong câu hỏi, một người Anh có thể nói, "Chúng ta sẽ đi bây giờ? - Shall we go now?" Trong khi một người Mỹ có thể sẽ nói, "Chúng ta nên đi bây giờ? - Should we go now?"

    Khi người Mỹ muốn thể hiện sự thiếu vắng nghĩa vụ, họ sử dụng trợ động từ không trực tiếp "not" theo sau "need". "Bạn không cần phải đi làm ngày hôm nay - You do not need to come to work today." Người Anh bỏ trợ động từ và lược giản "not". "Bạn không cần phải đi làm ngày hôm nay - You needn't come to work today."

    4. Động từ quá khứ

    Bạn cũng sẽ thấy một số khác biệt nhỏ với các hình thức bất quy tắc của động từ bất quy tắc trong quá khứ.

    Quá khứ của learn của người Mỹ là learned. Người Anh có tùy chọn learned hoặc learnt. Quy tắc tương tự áp dụng cho dreamed và dreamt, burned và burnt, leaned và leant.

    Người Mỹ có xu hướng sử dụng kết thúc -ed; Người Anh thường sử dụng kết thúc -t.

    Trong hình thức phân từ trước đây, người Mỹ có khuynh hướng sử dụng -en kết thúc cho một số động từ bất quy tắc. Ví dụ, một người Mỹ có thể nói, "Tôi chưa bao giờ bị bắt - I have never gotten caught.", trong khi đó một người Anh sẽ nói, "Tôi chưa bao giờ bị bắt - I have never got caught." Người Mỹ sử dụng cả hai got và gotten trong quá khứ phân từ. Người Anh chỉ sử dụng got.

    Đừng lo lắng quá nhiều về những khác biệt nhỏ trong các dạng động từ bất quy tắc trước đây. Người ở cả hai nước có thể dễ dàng hiểu được cả hai cách, mặc dù người Anh có khuynh hướng nghĩ về cách của Mỹ là không chính xác.

    5. Câu hỏi đuôi

    Câu hỏi đuôi là một dạng ngữ pháp biến một câu thành một câu hỏi. Ví dụ: "Toàn bộ tình huống là không may, phải không? - The whole situation is unfortunate, isn't it?" Hoặc "Bạn không thích anh ta, đúng không? - You don't like him, do you?"

    Câu hỏi đuôi bao gồm một đại từ và dạng kết hợp của động từ be, have hoặc do. Câu hỏi đuoio khuyến khích mọi người phản hồi và đồng ý với người nói. Người Mỹ cũng sử dụng các câu hỏi đuôi, nhưng thường ít hơn người Anh.

    6. Đánh vần

    Có hàng trăm lỗi chính tả nhỏ giữa American English và British English.

    Bạn có thể thấy trong cách viết chữ của người Mỹ như màu sắc - color (từ colour), danh dự - honor (từ honour), và lao động - labor (từ labour). Người Mỹ đã bỏ chữ u từ những từ này để làm cho phép chính tả phù hợp với cách phát âm.

    Trên là những điểm khác biệt lớn giữa Tiếng Anh của người Mỹ và người Anh. Trên thực tế, không có quá nhiều sự khác biệt, sự khác biệt đến từ phương ngữ địa phương nhiều hơn. Qua bài viết này, hy vọng bạn có thể có một cái nhìn phù hợp về Tiếng Anh giữa Anh và Mỹ nhé!


    [​IMG]
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...