Review Truyện Kẻ Trộm Sách - Markus Zusak

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Cần ngừi nui, 22 Tháng mười một 2023.

  1. Cần ngừi nui

    Bài viết:
    201

    [​IMG]

    Đây là một câu chuyện dài.

    Công ty phát hành: NXB Văn học

    Số trang: 569

    Kẻ trộm sách là một tác phẩm của nhà văn Úc Markus Zusak. Truyện xuất bản năm 2005, đã làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng những cuốn sách bán chạy nhất của The New York Times hơn 100 tuần liên tiếp, trở thành một tác phẩm kinh điển, một sự lựa chọn của hệ thống các thư viện trường học của Anh và Mỹ. Kẻ trộm sách khi mới ra đời đã lập tức gây ngạc nhiên cho những cây bút phê bình văn học trên thế giới và làm hàng triệu cặp mắt phải nhòa lệ.

    Bối cảnh của truyện là thế chiến thứ hai. Cái chết, sự chia lìa xuất hiện dày dặc, nhưng khát vọng, tình người vẫn nảy nở, sinh sôi.

    [​IMG]

    Nội dung chính

    [​IMG]

    Truyện xoay quanh cô bé Liesel Meminger. Em có một tuổi thơ ngắn ngủi bên mẹ ruột. Khi mẹ ruột bị đưa đến trại tập trung, Liesel và em trai đã được gia đình Hubermann nhận nuôi. Nhưng đau đớn thay, cô bé đã phải tận mắt chứng kiến em trai mình chết cóng vì lạnh và đói rét, trước khi hai chị em đến với vòng tay của ba mẹ mới. Liên tiếp chứng kiến sự ra đi của người thân, cô gái nhỏ nhắn Liesel đã trải qua những ngày tháng sau đó như thế nào?

    Một sốchi tiết cực "chữa lành" từ truyện:

    [​IMG]

    - Bố Hans đọc chậm, nhưng ông sẵn sàng dạy con gái học bất cứ lúc nào, kể cả là hai giờ sáng.

    "Nhà Hubermann không có món đồ xa xỉ nào, nhưng lại rất thừa sơn, và nó trở nên vô cùng hữu ích cho việc học tập của con bé. Bố sẽ phát âm một từ ra và con bé sẽ phải đánh vần từ đó thành tiếng, rồi sau đó viết bằng sơn lên tường, cho đến khi nó làm đúng thì thôi. Những từ ngữ được viết nguệch ngoạc để con bé tập đọc cứ đứng sừng sững trên tường, ngay chỗ cầu thang, lởm chởm, ngây ngô và ngọt ngào."

    [​IMG]

    - Liesel là một cô bé khát khao sách mãnh liệt.

    "Khắp nơi là sách! Đó là một trong những cảnh tượng đẹp đẽ nhất mà Liesel Meminger từng thấy.. Nó lướt mu bàn tay của mình dọc theo hàng kệ đầu tiên, lắng nghe tiếng móng tay quẹt lạo xạo trên gáy của từng quyển sách. Âm thanh ấy nghe như một thứ nhạc cụ, hay như một thứ công cụ để ghi chép lại những bước chân đang chạy. Nó dùng cả hai tay. Nó đua chúng. Kệ này nối tiếp kệ khác. Và nó cười. Giọng cười của con bé lan rộng ra, vút cao trong cổ họng nó, và cuối cùng, khi nó dừng lại và đứng ngay giữa căn phòng, con bé đã dành ra nhiều phút đồng hồ để nhìn từ những chiếc kệ cho đến những ngón tay của nó rồi lại nhìn trở lại những hàng kệ, cứ thế.

    Nó đã chạm vào bao nhiêu quyển sách?

    Nó đã cảm thấy bao nhiêu quyển sách?

    Con bé lại đi một vòng và lặp lại hành động ấy một lần nữa, lần này chậm hơn rất nhiều, tay nó để xuôi, cho lòng bàn tay nó cảm nhận được từng quyển sách một. Nó có cảm giác như một phép màu, như cái đẹp, như những tia sáng chiếu xuống từ một ngọn đèn treo. Có vài lần con bé đã gần như rút một quyển sách ra mà không dám. Chúng quá hoàn hảo."


    [​IMG]

    - Tình gia đình ấm áp giữa những con người không cùng huyết thống:

    "Cảm ơn Chúa," ông như sắp sửa mỉm cười. "Ít nhất thì bây giờ bố cũng có một giấc ngủ đàng hoàng. Cái ghế ấy sắp giết bố tới nơi rồi." Ông vòng tay ôm đứa bé gái rồi họ đi vào nhà bếp ". Thậm chí, mặc cho" về cơ bản là nhà Hubermann đã phá sản, họ vẫn còn đang phải trả nợ và trả tiền thuê nhà nhanh hơn số tiền họ có thể kiếm được ", thì bố Hans vẫn cố gắng chuẩn bị hai cuốn sách làm quà Giáng sinh cho Liesel, bằng cách đánh đổi những điếu thuốc lá - vật bất ly thân trên môi ông." Nó về nhà và thấy có cái gì đó được gói trong giấy báo, đặt dưới chân cây thông Noel.

    "Từ Thánh Niklaus đấy," Bố nói, nhưng con bé không bị lừa.

    Nó ôm chầm lấy cả bố và mẹ nuôi nó, tuyết vẫn còn vương trên vai áo. "


    [​IMG]

    - Tình bạn nảy nở từ chiến tranh:

    Bố của Max và Hans Hubermann gặp nhau khi cùng tham gia vào thế chiến thứ nhất. Và họ nhanh chóng trở thành bạn bè vì một thực tế là" không ai trong số hai người thực sự quan tâm đến việc đánh đấm cả. Họ thích vê thuốc lá hơn là vê người mình trong tuyết và bùn nhão. Họ thích tán chuyện gẫu hơn là bắn đi những viên đạn. Một tình bạn vững chắc được xây dựng trên cơ sở những trò bài bạc, thuốc lá và âm nhạc, ấy là chưa nói đến việc cả hai đều có chung một khát khao là sống sót trở về từ cuộc chiến. "

    [​IMG]

    - Phu nhân Ilsa Hermann - người sở hữu cả một thư viện sách - đã luôn mở rộng cửa sổ cho Liesel vào" trộm ", còn tặng cô bé một cuốn từ điển và một quyển sổ mới, động viên cô bé tự viết một quyển sách. " Ta phải nói cho cháu biết rằng ta không ngu ngốc đến nỗi không nhìn thấy những dấu chân của cháu trong thư phòng. Khi ta nhận thấy quyển sách đầu tiên đã bị lấy đi, ta chỉ nghĩ rằng có lẽ là ta đã để nó đâu đó, nhưng sau khi ta nhìn thấy những vết chân trên sàn nhà loang lổ ánh đèn.

    Thì ta đã mỉm cười.

    Ta rất mừng vì cháu đã lấy đi cái đúng ra thuộc về cháu.. "


    [​IMG]

    - Bố Hans luôn sơn mành không công cho những người Do Thái: " Rất nhiều lần, trên đường về nhà, có những người đàn bà chẳng có gì khác ngoài những đứa con và sự nghèo khổ, đã chạy ùa ra và nài nỉ ông sơn mành che cho họ.

    "Bà Hallah, tôi xin lỗi. Tôi không còn sơn đen nữa rồi," ông hay nói như vậy, nhưng khi đã đi được một đoạn nữa, ông luôn xiêu lòng. Lúc ấy có một người đàn ông cao lớn trên một con đường dài. "Ngày mai nhé," ông hứa, "đó là điều đầu tiên tôi sẽ làm ngày mai," và khi bình minh của ngày hôm sau ló dạng, ông đã ở đó, sơn những tấm mành che ấy mà chẳng được gì cả, hay chỉ để được trả công bằng một cái bánh quy hoặc một tách trà ấm. Chiều hôm trước, ông đã tìm ra được thêm một cách nữa để biến màu lam, màu lục hay màu be thành màu đen. Ông không bao giờ bảo họ hãy che cửa sổ của mình lại bằng những tấm chăn thừa cả, vì ông biết rằng họ sẽ cần đến chúng khi mùa đông đến. Người ta còn biết rằng ông thậm chí đã sơn mành che cho người ta chỉ để đổi lấy nửa điếu thuốc. Ông ngồi trên bậc cấp trước một ngôi nhà, chia sẻ một điếu thuốc với chủ ngôi nhà đó. Những tiếng cười và khói thuốc bay lên từ cuộc trò chuyện, trước khi họ tiếp tục công việc kế đến của mình."


    [​IMG]

    Điều đặc biệt là tác phẩm đã được chuyển thể thành phim, nên nếu không có thời gian tập trung và từng trang sách, chúng ta có thể xem phim để nắm được phần nào tinh thần của truyện. Nhưng nếu thực sự hứng thú, mọi người hãy tìm đọc Kẻ trộm sách nhé nhé. Văn phong của tác giả sẽ trộm luôn trái tim các bạn lúc nào không biết đó. *qobe 25*
     
    Hạ Quỳnh Lam, chiqudollLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười một 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...