Ngày trước, tôi từng ảo tưởng mình có quyền say No với OT Tôi từng mơ mộng một cuộc đời thanh tao: Sáng cà phê, chiều tan làm đúng giờ, tối skincare, đọc sách, ngắm trăng. Thề, cuộc sống lúc ấy trong tưởng tượng của tôi, đẹp như một con thiên nga của Tchaikovsky. Nhưng đời sớm tát tôi bằng một cú: "Lunar ơi, anh cần báo cáo tổng hợp. Urgent nha em." Thế là từ đó, tôi hiểu ra một chân lý cay đắng LÀM KẾ TOÁN, OT KHÔNG PHẢI LÀ MUỐN HAY KHÔNG? MÀ LÀ SỐ PHẬN RỒI. Có những thứ trên đời bạn có thể từ chối, nhưng deadline quyết toán thì không. Thuế không chờ ai. Tổng cục thuế không có khái niệm "Em bận skincare". Excel cũng không biết mệt. Nó chỉ treo đúng cái lúc tôi chưa kịp bấm Ctrl + S. Tôi đã từng cộng sai một đồng. LÀ. MỘT. ĐỒNG. Sửa xong thì thấy mình giống như người vừa thoát chết khỏi tai nạn giao thông. Sống sót, nhưng tổn thương tâm lý vĩnh viễn. Làm kế toán là nghề duy nhất trên đời có thể khiến một con người vừa khóc vừa cộng bảng cân đối. Tháng 12, người ta đi Noel, chơi giáng sinh, check in các thứ.. Còn tôi ngồi ôm báo cáo, màu sắc suy nhất mà tôi thấy là màu xanh đỏ của bảng excel, lập loè nhức mắt. Tôi cũng từng nghĩ CFO sướng. Sau này tôi mới biết: CFO cũng là nô lệ, khác tôi ở chỗ, ảnh là nô lệ hàng hiệu, vest xịn hơn. Còn tôi là nô lệ hàng chợ, OT không phanh, deadline không thắng.. Cuối tháng, lương về, trừ thuế, bảo hiểm các thứ, trừ luôn khoản vay nóng gối đầu từ mẹ già kính yêu, tôi nhìn số dư tài khoản, chỉ muốn nhập viện vì suy nhược tinh thần. Ước mơ nhỏ bé của tôi là trúng số. Chỉ một lần thôi. Nghỉ việc. Mua vé máy bay. Đi đâu cũng được, miễn không ở Công ty. Nếu quả đúng ngày đó đến thật, tôi sẽ in áo: "Deadline không làm tôi nghỉ việc. Tiền trong tài khoản làm tôi nghỉ việc." Mặc áo đó, bước vào công ty, hiên ngang như một vị thần, rút nốt tháng lương cuối cùng, rồi đứng trước mặt sếp, cười như nữ chính ngôn tình: "Cảm ơn anh vì tất cả. Nhưng giờ em đi nhận độc đắc đây." Nhưng đời không như mơ. Vé số tôi mua hoài mà còn không trúng được giải 8. Thuế Vat tháng này còn chưa cân xong để nộp. Thôi, tôi đi OT tiếp đây. Kế toán không phải nghề. Mà nó là cái nghiệp.
Em đang khuynh đảo diễn đàn đó! ^^ Uớc muốn duy nhất của em cũng là của tất cả mọi người. Tôi cũng muốn trúng số nè, nhưng phải từ 2 tờ nhe, như vậy mới đủ chia, 1 tờ thì không chia ai hết.. kkk Nhưng lần mua vé số gần đây là mấy tháng cũng không nhớ nổi. ^^ Cách chia sẽ và hành văn của em viết hay thiệt, bài nào đọc cũng gây ấn tượng mạnh! Ha..