[Lyrics + Vietsub] Irony - Majiko

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Nhiên Trần, 29 Tháng ba 2021.

  1. Nhiên Trần

    Bài viết:
    649


    Japanese Lyrics:

    少し歩き疲れたんだ

    少し歩き疲れたんだ

    月並みな表現だけど

    人生とかいう長い道を

    少し休みたいんだ

    少し休みたいんだけど

    時間は刻一刻残酷と

    私を引っ張っていくんだ

    うまく行きそうなんだけど

    上手くいがないことばかりで

    うかつにも泣いてしまいそうになる

    情けない 本当にな

    惨めな気持ちなんか

    嫌というほど味わってきたし

    とっくに悔しさなんてものは

    捨ててきたはずなのに

    絶望抱くほど

    悪いわけじゃないけど

    欲しい物は

    いつも少し手には届かない

    そんな 半端 だとね なんか

    期待してしまうから

    それならもういっそのこと

    どん底まで突き落としてよ

    答えなんて言われたって

    人によってはすり替わってって

    だから絶対なんて絶対

    信じらんないよ

    ねぇ 苦しみって誰にでもあるって

    そんなの分かってるからなんだって?

    なら笑って済ませればいいの?

    もうわかんないよ

    バカ!

    散々言われてきたくせに

    なんだ まんざらでもないんだ

    簡単に考えたら楽なことも

    難関に考えてたんだ

    だんだんと色々めんどくなって

    もう淡々と終わらせちゃおうか

    "病んだ?"

    とかもう嫌になったから

    やんわりと終わればもういいじゃんか

    夢だとか希望とか

    生きてる意味とか

    別にそんなものはさして

    必要ないから

    具体的で

    わかりやすい

    機会を下さい

    泣き場所探すうちに

    もう 泣き 疲れちゃったよ

    綺麗ごとって嫌い だって

    期待しちゃっても形になんなくて

    "星が僕ら見守って" って

    夜しかないじゃん

    ねぇ 君のその優しいとこ

    不覚にも求めちゃうから

    この心やらかいとこ

    もう触んないで

    ヤダ!

    もうほっといて

    もうおいてって

    汚れきったこの道は

    もう変わんないよ嗚呼

    疲れちゃって 弱気になって

    逃げ出したって

    無駄なんだって

    だから内面耳ふさいで

    もう最低だって泣いて

    人生ってなんなのって

    わかんなくても生きてるだけで

    幸せって思えばいいの?

    もうわかんないよ

    バカ!

    Romanization:

    Sukoshi aruki tsukaretanda

    Sukoshi aruki tsukaretanda

    Tsukinami na hyougen dakedo

    Jinsei toka iu nagai michi o

    Sukoshi yasumitainda

    Sukoshi yasumitainda kedo

    Jikan wa kokukkoku zankoku to

    Watashi o hippatte ikunda

    Umaku ikisou nanda kedo

    Umaku ikanai koto bakari de

    Ukatsu ni mo naite shimai sou ni naru

    Nasakenai hontou ni na

    Mijime na kimochi nanka

    Iya to iu hodo ajiwatte kitashi

    Tokku ni kuyashisa nante mono wa

    Sutete kita hazu na no ni

    Zetsubou idaku hodo

    Warui wake ja nai kedo

    Hoshii mono wa

    Itsumo sukoshi te ni wa todokanai

    Sonna hanpa da to ne

    Nanka kitai shite shimau kara

    Sore nara mou isso no koto

    DON soko made tsukiotoshite yo

    Kotae nante iwaretatte

    Hito ni yotte surikawattette

    Dakara zettai nante zettai

    Shinjirannai yo nee

    Kurushimi tte dare ni mo aru tte

    Sonna no wakatteru kara nandatte

    Nara waratte sumaseba ii no?

    Mou wakannai yo BAKA!

    Sansan iwarete kita kuse ni

    Nanda manzara demo nainda

    Kantan ni kangaetara raku na koto mo

    Nankan ni kangaetetanda

    Dandan to iro iro mendoku natte

    Mou awa awa to owarasechaouka

    "Yanda?" toka mou iya ni natta kara

    Yanwari to owareba mou ii jan ka

    Yume dato ka kibou dato ka

    Ikiteru imi toka

    Betsu ni sonna mono wa sashite

    Hitsuyou nai kara

    Gutaiteki de wakari yasui

    Kikai o kudasai

    Nakibasho sagasu uchi ni

    Mou naki tsukarechatta yo

    Kireigoto tte kirai datte

    Kitai shichatte mo katachi ni nannakute

    "Hoshi ga bokura mimamotte" tte

    Yoru shika inai jan nee

    Kimi no sono yasashii toko

    Fukaku ni mo motomechau kara

    Kono kokoro yaraka itoko

    Mou sawannai de YADA!

    Mou hottoite

    Mou oitette

    Kegarekitta kono michi wa

    Mou kawannai yo aa

    Tsukarechatte yowaki ni natte

    Nigedashitatte muda nandatte

    Dakara naimen mimi fusaide

    Mou saigo datte naite

    Jinsei tte nanna no tte

    Wakannakute ikiteru dakede

    Shiawase tte omoeba ii no?

    Mou wakannai yo BAKA!

    Engsub:

    I'm a little tired of walking,

    I'm a little tired of walking

    Forgive the trite expression,

    But life's road is too long for me to bear

    I want to take a little break

    I want to take a little break, but..

    Time cruelly goes by, hour by hour,

    And it drags me right along..

    It seems like things are going well,

    But in the end, they never really are,

    Now it seems like I may just carelessly burst into tears

    It's shameful indeed..

    These feelings of misery,

    I've tasted more than I'd like to admit

    And yet, I should've long ago

    Left behind all my regret..

    It's not quite so bad

    That it brings me to despair,

    But the things I want

    Are always just out of reach..

    Really, it's silly, isn't it?

    But I just keep foolishly hoping..

    In that case, just get it over with -

    Just drop me into the depths already..

    I have received answers, but

    They all depend on the person

    So I could never, no, never,

    Believe in anyone, right?

    Everyone has hardships -

    Yes, of course I understand that..

    So then is it right to just laugh them off?

    I don't know anymore, idiot!

    Even though I'm told so harshly,

    I still don't have everything together

    When I think about it simply, even the easiest things,

    I also overthink about..

    Everything's slowly getting more and more troublesome,

    So should I just casually put an end to it?

    "Are you sick?" Well, I'm sick of hearing that;

    Can't I just have things end in peace?

    My dreams, my aspirations,

    My reasons for living?

    It's not like there's any real need

    To have such things..

    Concrete and easy to understand,

    Please give me an opportunity that's like that..

    While looking for a place to cry,

    I'd already gotten tired of crying..

    I have no need for any extravagant, flashy things, therefore

    I keep hoping for something, but nothing ever takes form

    "The stars watch over us," you say,

    But they only appear at night, don't they?

    The moments where you show such kindness,

    Please do the same even for the times when I fail

    My heart is too frail;

    So don't touch it.. No more!

    Just back off..

    Just leave me be..

    This road I walk has become dirty,

    And it's not going to change - ah..

    I'm worn out, I've turned timid,

    And running away would be futile..

    So I block up my ears;

    It's so awful that I cry

    What is life, anyway?

    Not even knowing, I just keep living

    But can I call that happiness?

    I don't know anymore, idiot!

    Vietsub:

    Có chút mệt mỏi khi bước đi

    Có chút mệt mỏi khi cứ phải bước đi

    Dù cảm xúc của tôi đã chai mòn, nhưng mà..

    Tôi đã quá mệt trên con đường dài của cuộc đời.

    Tôi muốn dừng chân lại để nghỉ ngơi một chút

    Muốn nghỉ ngơi lắm, nhưng mà..

    Thời gian cứ tàn nhẫn trôi qua từng khắc một

    Khiến tôi cũng bị cuốn theo nó.

    Nhìn bề ngoài trong tôi ổn vậy đấy, nhưng mà..

    Cuộc sống lại không tốt đến như vậy đâu

    Không hiểu sao tôi lại rơi nước mắt

    Liệu có ai cảm thông được với tôi.

    Cái cảm giác khổ sở này là gì?

    Tôi đã nếm trải cảm giác này đến phát chán rồi

    Và đáng lẽ tất cả những việc làm tôi hối tiếc

    Chắc rằng tôi phải từ bỏ chúng cho rồi.

    Cứ ôm lấy sự thất vọng

    Cũng không phải quá tệ, nhưng mà..

    Có những thứ tôi ước mong

    Nhưng cũng không thể chạm đến được..

    Thật sự ngốc nghếch như vậy sao?

    Vì cứ mãi chờ đợi một điều gì đó

    Nếu đã như vậy thì thà rằng

    Cứ đẩy tôi vào vực sâu thẳm đi.

    Bạn đã từng nói rằng: "Khi muốn tìm kiếm câu trả lời từ ai."

    Thì đáp án sẽ khác nhau tùy vào mỗi người

    Vậy nên tôi có thể không và sẽ không bao giờ

    Tin vào bất kì ai nữa, đúng không?

    Mọi người ai cũng có những suy nghĩ khó khăn của riêng mình

    Và tôi thật sự hiểu rõ điều đó đấy

    Vậy nên sẽ tốt hơn nếu tôi nở một nụ cười chăng?

    Tôi thật không biết sao nữa, đúng thật là ngốc mà!

    Kể cả khi tôi nói rằng điều này thật sự khắc nghiệt,

    Nhưng mọi thứ không phải lúc nào cũng thế

    Cứ mỗi lần phải suy nghĩ đơn giản hơn

    Thì tôi lại cứ làm suy nghĩ đó phức tạp lên.

    Mọi thứ cứ thế từng chút một trở nên rắc rối hơn

    Liệu tôi có thể kết thúc chuyện này được không đây?

    "Bạn bị làm sao à?'- tôi thật sự phát ốm khi nghe về nó

    Liệu tôi có thể có cuộc sống an yên được không đây?

    Ước mơ, và cả những khát vọng

    Lý do tiếp tục sống là gì?

    Tôi không cần mấy thứ đó

    Mọi thứ đều không cần thiết.

    Nếu mấy thứ đó mà hiện hữu thì tôi muốn nói rằng:

    " Xin hãy cho tôi cơ hội đi "

    Trong khi mãi tìm kiếm một nơi để có thể ngồi khóc

    Thì tôi nhận ra tôi đã quá mỏi mệt rồi.

    Tôi ghét phải che đậy mọi việc

    Tôi luôn giữ hi vọng, nhưng lấy gì để níu giữ đây?

    Cậu nói:" những ngôi sao luôn theo dõi chúng ta."

    Chẳng phải chúng chỉ xuất hiện vào ban đêm thôi sao?

    Bạn luôn đối xử tốt với tôi như vậy

    Nhưng tôi lại phụ thuộc vào nó sau mỗi thất bại

    Trái tim tôi quá yếu đuối

    Nên, xin đừng chạm vào nó.

    Xin hãy lùi ra xa..

    Hãy để tôi một mình đi

    Con đường mà tôi đang bước đi đã trở nên tăm tối

    Sẽ không thay đổi được đâu.

    Tôi đã mệt lắm rồi, mọi thứ đều có giới hạn

    Giờ có bỏ chạy thì cũng vô ích

    Tôi liền bịt hai tai lại

    Và hét lên thật khủng khiếp

    Tôi khóc..

    Cuộc sống là gì chứ?

    Tôi chẳng cần biết mà cứ thế sống tiếp

    Nhưng tôi có thể cho rằng tôi đã hãy phúc không?

    Tôi cũng chẳng biết được nữa, thật sự quá ngốc nghếch rồi!​
     
    Aishaphuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...