Im lặng và từ bỏ

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Tee Phạm, 29 Tháng ba 2021.

  1. Tee Phạm

    Bài viết:
    0
    29/3/2021 trời bình thường.

    Hôm nay không hiểu tại sao tâm trạng của mình lại tệ đến thế này. Mình đang rất bực mình vì nhỏ cháu của mình. Năm nay nó 18 tuổi rồi, bây giờ lời nói của người trong nhà đối với nó như vô nghĩa vậy.. Cứng đầu vô cùng, nói không nghe, nhiều lúc nó Sai nhưng nó không hề chấp nhận lỗi của mình. Mấy hôm trước, có chuyện về cách cư xử của nó với người lớn không tốt, mình kiu người nhà răn dạy, nói cho nó nghe nhưng được lại gì biết không? Là câu nói "giận thì chịu chứ biết sao giờ" là nó hoàn toàn không thấy cái sai của nó luôn ấy, mình nói lại cho chị mình là mẹ nó nghe để chỉ dạy lại nó nhưng lại sao mọi người biết không, chị mình bảo thôi kệ nó, haizzz mình thua rồi mọi người ạ, chị mình bây giờ thiệt chứ nói thẳng ra nghe kì quá chứ chị mình BÙ NHÌN quá đi mất, chị không dạy con chị được, thậm chí ngược lại, chị sợ nó giận hơn, không dám làm gì trái ý nó hết. Thiệt mình vô cùng tức luôn á. Không phải gì. Thương ai k thương, con cháu trong nhà, nói không thương, ghét là nói sạo. Nhưng thương gì thương phải dạy nó chứ, mình không biết quan niệm dạy con mọi người thế nào nhưng với mình, dù cưng thương gì đi nữa thì cũng phải giữ lại một chút nghiêm khắc để con phải sợ mình. Chứ không phải cứ vuốt theo ý của con, chiều con vô điều kiện, riết rồi nó quen, tới lúc nó sai chúng ta la nó, nó không hề biết sợ chúng ta là gì nữa, vậy thì làm sao chúng ta dạy nó. Thiệt càng nói càng thấy tức. Mới hôm trước tôi hỏi thăm chuyện học của con bé, nó trả lời tôi một cách vô cùng thiếu lịch sự và sự tôn trọng trong câu nói. Tôi vô cùng bực nhưng thôi bấm bụng cho qua không muốn làm lớn chuyện, hôm sau tôi lại thử hỏi nó thì thái độ đỡ hơn trước nhưng vẫn nghe không lọt tai. Tôi biết con bé không biết là cách nói chuyện của nó như vậy khiến người đối diện khó chịu, và đó là cái điều mà chúng ta cần dậy cho nó. Nhưng Nó không hề thấy hối lỗi.. Và bản thân tôi nhìn thất tính tình con bé tệ như vậy mà nói không sửa đồi thì tôi cũng chẳng buồn để nói nhiều nữa.. Tôi mệt rồi, không muốn la hét nói đạo lý nữa.. Nói nhiều cháu tui chắc ghét tui thêm nữa.. Thôi mệt rồi, từ nay không can thiệp vào chuyện của mấy đứa nhỏ nữa. Đi làm về rồi ngủ vậy thôi. Không bận lòng nữa. Con ai người đó dạy đi. Để chị tui dạy nó theo Cash của chỉ đi. Từ nay, chỉ quan tâm chuyện ba mẹ thôi. Còn lại e xin phép không ý Kiến. Ngủ ngon!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...