Đạo diễn: Chu Duệ Bân Biên kịch: Trương Diên Áng Nhà sản xuất: Hoàn Mỹ Thế giới, Hạnh Phúc Lam Hải, Thời Đại Chúng Nhạc, Côn Trì, Trọng Khánh Thịnh Mỹ Thể loại: Ngôn tình, huyền huyễn, cổ trang Số tập: 63 tập (45 phút một tập) Nói phim này là phim chuyển thể ngôn tình hay nhất, thực sự không phô trương chút nào. Mình thì chưa đọc truyện, nên xem phim với một tâm lý hoàn toàn tự do, thoải mái, viết review này cũng không có ý định so sánh giữa truyện và phim, chỉ là phát biểu cảm nhận đơn thuần thôi, mong mng đừng chỉ trích.. Sơ qua nội dung là thế này: Cẩm Mịch (tiểu bồ đào/ nho khô/ Mịch Nhi/ Thủy thần/ con gái Hoa thần) và Húc Phượng (Phượng Hoàng, quạ đen, Nha Nha, Tập Vương) yêu nhau. Anh trai cùng cha khác mẹ của Húc Phượng là Nhuận Ngọc cũng yêu Cẩm Mịch. Húc Phượng và Nhuận Ngọc là con của Thiên đế, tương lai 1 trong 2 sẽ kế vị. Phim nói về yêu hận tình thù giữa 3 người này và một số nhân vật quần chúng xung quanh, kết HE tuy nhiên không thực sự HE cho lắm. Đoạn đầu phim mình rất thích, nhịp phim nhanh, vui vẻ, kịch bản chắc tay. Lúc này Cẩm Mịch vẫn là 1 tiểu bồ đào vô lo vô nghĩ không hiểu chuyện tình yêu, cũng chưa biết thân phận thực sự của mình. Húc Phượng là 1 con phượng hoàng kiêu hãnh, 1 chiến thần của thiên giới, là con cưng của Thiên đế Thiên hậu. Cẩm Mịch vô tình cứu Húc Phượng và được Húc Phượng đưa lên Thiên giới chơi. Mình thích nhất đoạn Cẩm Mịch hám linh lực, ăn trứng Chu Tước rồi bị đau bụng, được Húc Phương cứu rồi vẫn nói luyên thuyên gì gì. "Người ta là bồ đào. Người ta sống trong đất. Người ta không sống trong nước. Người ta nghĩ Chu Tước có họ hàng với heo." Chời má hết biết Đoạn này Dương tử diễn rất dễ thương, mình thích giọng của Dương Tử, cũng thích luôn biểu cảm của cô ấy những lúc cãi nhau với Phượng Hoàng. Đoạn ăn trứng Chu Tước, Dương Tử diễn cũng rất đạt, mình nhìn thôi mà cũng cảm thấy nó ngon. Mà không chỉ mỗi cảnh ăn trứng Chu Tước, cảnh ăn nào Dương Tử diễn cũng rất đạt. Đoạn đầu thì Húc Phượng ngoài lạnh trong nóng, hay nghĩ cách hành hạ tiểu bồ đào, mình rất thích Kiểu cũng có chút cảm tình với tiểu bồ đào nhưng chưa thực sự nhiều, và anh cũng chưa hiểu rõ lòng mình, chỉ cảm thấy rõ ràng là tiểu bồ đào này trong lòng mình chiếm một vị trí rất đặc biệt, rất quan trọng, khi rời xa có chút không nỡ mà thôi. Giai đoạn tiểu bồ đào làm thư đồng cho Húc Phượng rất dễ thương, hai người cũng từ đây vun đắp được tình cảm. Lại có sự se duyên nhiệt tình của Nguyệt Hạ thượng tiên. Mình rất thích nhân vật Nguyệt lão này luôn ý, vì chưa đọc truyện này nên trong đầu lúc nào cũng hình dung Nguyệt lão là ông lão râu tóc bạc phơ, hiền từ đạm bạc, nào ngờ Nguyệt lão trên phim này đồng bóng quá trời, lố nữa chứ, lại còn suốt ngày thích diễn, tính cánh thì vui vẻ hài hước, đúng chuẩn mình thích Nói chung đoạn đầu phim tình cảm mập mờ và rất vui, mình chúa thích những kiểu như vậy Thực ra Húc Phượng có chút thinh thích tiểu bồ đào rồi, suốt ngày trêu con gái nhà người ta. Còn giả vờ bệnh tật chiếm tiện nghi nhà người ta nữa. Chiếm tiện nghi xong thì mơ thấy mộng cảnh, còn bị bắt quả tang, nhưng tiểu bồ đào ngố quá, thấy người trong mộng cảnh giống mình nhưng lại nghĩ không phải mình, chả hiểu sao.