Tên truyện: Hừ.. tôi sẽ đổi đời Tác giả: Thientuyetluxubu Ngày: 17/5/2020 Anh Bìa Tôi đã bắt đầu đi học, đi làm năm 18 tuổi, l úc bắt đầu làm ở môi trường công ty, tôi khá bỡ ngỡ. Tuy là người vui vẻ, hòa đồng nhưng tính tôi nhút nhát chỉ khi thân quen rồi mới dám bắt chuyện, trò chuyện. May mắn, tôi có một người anh trai đã làm ở đó trước đó một người cô làm trên văn phòng và một người chị họ cũng làm văn phòng nên khi vào làm, không ai dám ức hiếp tôi. Ban đầu, chưa quen với công việc tôi đã làm sai rất nhiều nhưng nhờ có người anh làm chung nên tôi đã dần học được rất nhiều b ài học từ cuộc sống, từ công việc thậm chí đến cả cách ăn mặc. "Tại sao ư?" Thật ra, anh ấy có một giới tính không bình thường như bao người khác, a nh ấy thích con trai mà rất lâu sau này tôi mới biết. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình đông con cha mẹ phải làm lụng vất vả, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng may mắn được bên nhà ngoại giúp đỡ sau hơn mười năm cày cuốc chăm chỉ thì có được cuộc sống không quá giàu có nhưng đủ ăn đủ mặc. Chính vì vậy, từ nhỏ chị em tôi phải rất cố gắng phụ giúp cha mẹ c húng tôi chưa bao giờ đòi hỏi bất cứ thứ gì cả chỉ đến khi tết mới có được một bộ quần áo mới đã hạnh phúc lắm rồi quần áo chúng tôi mặc toàn được người khác cho nhưng vậy cũng đã quá đủ rồi. "Người ta thường nói có vay thì sẽ có trả". Đến khi lớn lên chị em và gia đình chúng tôi thỉnh thoảng sẽ đi làm từ thiện gửi quần áo cũ cho những người khó khăn, cho gạo, trái cây nhà trồng, cho những người nghèo khó trong xóm. Đến khi đi làm có được chút tiền tôi lại đăng kí đi học trung cấp ban đêm để không thua bạn bè. Tôi phải làm việc từ 7 giờ 30 sáng tới 18 giờ tối sau khi tan ca, chạy xe khoảng 1 giờ đồng hồ đến trường vào học khoảng hơn 1 giờ, thì được về nhà. Sau khi ăn tối xong, tôi lại bắt đầu học bài những bài không hiểu phải hỏi bạn bè trên lớp cũng may, họ rất nhiệt tình nên cũng không quá khó khăn. Đến trường, một thời gian tôi thấy bạn bè trên lớp họ học tập rất sôi nổi họ rất năng nổ thảo luận, hoạt động nhóm tôi bắt đầu ý thức được giao tiếp rất quan trọng'Giao tiếp giúp mở mang trí tuệ ". Một lần tình cờ đọc trên internet tôi thấy người ta nói:" Đọc sách giúp con người ta mở mang kiến thức "v ì những người viết sách họ tích lũy kinh nghiệm từng trãi thậm chí, đút kết cả đời để viết vào cuốn sách cho chúng ta học tập. Thế là tôi có một quyết định táo bạo lấy xe chạy ngay đến siêu thị gần nhất mua một cuốn sách và bạn có biết cuốn sách đầu tiên tôi mua nó có tên là gì không? Hì hì tôi sẽ bật mí cho bạn nó có tên là" kỹ năng xử thế "của tác giả Lý Bình Thu. Bài học đầu tiên, tôi học được đó là" kĩ năng giao tiếp giữa người với người "h ọc nói cám ơn và nói xin lỗi tôi đã áp dụng và thành công như thế nào không? Khi ai đó giúp đỡ bạn đừng ngại nói" lời cảm ơn ". Khi bạn làm sai hãy mạnh dạn nói 'lời xin lỗi". Người ta đánh kẻ chạy đi. Không ai đánh kẻ chạy lại n ó tạo cho bạn bản tính tự tin thái độ trung thực làm sai nhận sai có lỗi sửa lỗi. Sẽ chẳng ai nỡ giận khi bạn luôn vui vẻ, hòa đồng và nụ cười luôn nở trên môi. Sống có trách nhiệm dù bạn có ngu ngốc như thế nào đi nữa thì chính thái độ ham học hỏi, biết sửa lỗi lầm c ho dù là người khó tính nhất cũng sẽ mềm lòng sẽ nhiệt tình giúp đỡ bạn. Nhờ có khả năng giao tiếp nên sau khi ra trường tôi bắt đầu đi làm công việc chuyên môn được rất nhiều bạn bè, cấp trên yêu mến, p hong cách ăn mặc cũng tiến bộ hơn phù hợp với hoàn cảnh hơn nhưng chỉ có một khuyết điểm nho nhỏ đó chính là chưa biết cách trang điểm tôi cũng đang dần cải thiện nó. Người ta thường nói: "Có công mài sắt có ngày nên kim". Tôi tin mình sẽ làm được là phụ nữ lại là phái đẹp ai cũng muốn mình đẹp hơn t ự tin hơn mỗi khi bước ra đường mà phải không? Hãy cứ tự tin và mỉm cười cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn mỗi ngày. ~HẾT~