红蔷薇/Hồng tường vi/Đóa tường vi đỏ Ca sĩ: Hàn Hồng Hàn Hồng sinh năm 1971 tại khu tự trị Tây Tạng. Ngay từ bé cô đã bộc lộ thiên hướng nghệ thuật nhờ thừa hưởng tài năng âm nhạc từ người mẹ ca sĩ nổi tiếng Ung Tây và cha Hàn Bảo - một diễn viên văn công của đoàn kịch nói. Lời tiên liệu Hàn Hồng sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng Trung Quốc đã được cha mẹ dự đoán từ thuở cô vừa lọt lòng. Năm đó, họ dùng những con chữ mỹ miều nhất là Ương Kim Trác Mã với ý nghĩa giọng ca mỹ lệ để đặt tên cho cô con gái. Lên 5 tuổi, Hàn Hồng được gia nhập ca đoàn địa phương. Từ đó giọng ca trong trẻo của cô được đào tạo bài bản và cất cao trên khắp dải đất cao nguyên. Lời bài hát: 这年代 季节快 Zhè níandài jìjié kùai 许多花儿开 Xǔduō huā er kāi 风徘徊 云发呆 Fēng páihúai yún fādāi 美景关在大门外 Měijǐng guān zài dàmén wài 等谁摘 不自在 Děng shéi zhāi bù zìzài 慢慢才明白 Màn man cái míngbái 花已开 没人来 Huā yǐ kāi méi rén lái 其实根本不奇怪 Qíshí gēnběn bù qígùai 这年代 季节快 Zhè níandài jìjié kùai 许多花儿开 Xǔduō huā er kāi 风徘徊 云发呆 Fēng páihúai yún fādāi 美景关在大门外 Měijǐng guān zài dàmén wài 等谁摘 不自在 Děng shéi zhāi bù zìzài 慢慢才明白 Màn man cái míngbái 花已开 没人来 Huā yǐ kāi méi rén lái 其实根本不奇怪 Qíshí gēnběn bù qígùai 夜里我就随着风雨摇摇摆 Yèlǐ wǒ jìu súizhe fēngyǔ yáo yáobǎi 见到日头我就会哭出眼泪来 Jìan dào rì tou wǒ jìu hùi kū chū yǎnlèi lái 我是好美好美的红蔷薇 Wǒ shì hǎo měihǎo měide hóng qíangwēi 可恨老天不作美 Kěhèn lǎo tiān bùzuò měi 被摘去花蕾 Bèi zhāi qù huālěi 被剥去花蕊 Bèi bō qù huāruǐ 可悲送人作玫瑰 Kěbēi sòng rén zuò méiguī 地是床 天是被 De shì chúang tiān shì bèi 流星是眼泪 Líuxīng shì yǎnlèi 有时醒 有时醉 Yǒushí xǐng yǒushí zùi 大雁飞一个来回 Dàyàn fēi yīgè láihúi 又是喜 又是悲 Yòu shì xǐ yòu shì bēi 春光不明媚 Chūnguāng bù míngmèi 不后悔 不拖累 Bù hòuhuǐ bù tuōlèi 美梦凋零似流水 Měimèng diāolíng shì líushuǐ 夜里我就随着风雨摇摇摆 Yèlǐ wǒ jìu súizhe fēngyǔ yáo yáobǎi 见到日头我就会哭出眼泪来 Jìan dào rì tou wǒ jìu hùi kū chū yǎnlèi lái 我是好美好美的红蔷薇 Wǒ shì hǎo měihǎo měide hóng qíangwēi 可恨老天不作美 Kěhèn lǎo tiān bùzuò měi 被摘去花蕾 Bèi zhāi qù huālěi 被剥去花蕊 Bèi bō qù huāruǐ 可悲送人作玫瑰 Kěbēi sòng rén zuò méiguī 我是好美好美的红蔷薇 Wǒ shì hǎo měihǎo měide hóng qíangwēi 不枉春天来一回 Bù wǎng chūntiān lái yī húi 被摘去花蕾 Bèi zhāi qù huālěi 被剥去花蕊 Bèi bō qù huāruǐ 可悲送人作玫瑰 Kěbēi sòng rén zuò méiguī Lời dịch: Năm ấy thời tiết đẹp Biết bao nhiêu hoa đua nở Gió quấn quýt, mây ngẩn ngơ Cảnh đẹp bị ngăn ngoài cổng Khổ sở chờ người tới hái Dần dần mới hiểu được rằng Hoa đã nở mà chẳng có người đến hái Thực ra vốn chẳng hề hiếm thấy Năm ấy thời tiết đẹp Biết bao nhiêu hoa đua nở Gió quấn quýt, mây ngẩn ngơ Cảnh đẹp bị ngăn ngoài cổng Khổ sở chờ người tới hái Dần dần mới hiểu được rằng Hoa đã nở mà chẳng có người đến hái Thực ra vốn chẳng hề hiếm thấy Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi Ta là đóa tường vi đỏ rất đẹp, rất rất đẹp Chỉ hận ông trời chẳng chiều lòng Nụ hoa được hái lấy Hoa tàn bị bỏ đi Làm hoa hồng tặng cho người thật đáng buồn Đất là giường, trời làm chăn Sao băng thành nước mắt Có lúc tỉnh có lúc say Một chú chim nhạn đã bay về Vừa là niềm vui vừa là nỗi buồn Cảnh xuân không tươi đẹp Không nuối tiếc không níu kéo Mộng đẹp úa tàn tựa dòng nước chảy đi Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi Ta là đóa tường vi đỏ rất đẹp, rất rất đẹp Chỉ hận ông trời chẳng chiều lòng Nụ hoa được hái lấy Hoa tàn bị bỏ đi Làm hoa hồng tặng cho người thật đáng buồn Ta là đóa tường vi đỏ rất đẹp, rất rất đẹp Không uổng phí một lần xuân tới Nụ hoa được hái lấy Hoa tàn bị bỏ đi Làm hoa hồng tặng cho người thật đáng buồn