Review Sách Hôm Nay Tôi Thất Tình - Hạ Vũ

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Khủng Long nhỏ, 3 Tháng tám 2021.

  1. Khủng Long nhỏ

    Bài viết:
    26
    Hôm nay tôi không viết về những thứ xa xỉ, cũng không viết về những điều xa vời, chỉ là giới thiệu với mọi người một cuốn sách đã lâu, đã xưa cũ nhưng những xúc cảm trên từng con chữ vẫn còn đọng lại trên mỗi một trang giấy. Một cuốn sách không mấy thú vị, chỉ chứa những câu chuyện nhàm chán và buồn bã của việc thất tình, chỉ chứa những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng nhưng vẫn chưa hoàn thành.

    Một cuốn sách chỉ chứa những cảm xúc được gọi bằng hai chữ "lụy tình", là nơi cất giữ những dòng văn tâm sự của những kẻ thất tình được gom lại bởi một tác giả ẩn danh. Và rồi những câu chuyện không có mối liên kết đó được đóng thành sách và xuất bản vào năm 2017, để cho mọi người biết đến họ không cô đơn trong những cuộc chia ly, để cho họ bắt gặp được chính mình trong từng câu chuyện của những người xa lạ.

    "Hôm Nay Tôi Thất Tình" của Hạ Vũ, không ai biết Hạ Vũ là ai, không ai biết Hạ Vũ từ đâu tới. Điều duy nhất biết được, Vũ là kẻ nói hộ lòng người. Và tác phẩm "Hôm Nay Tôi Thất Tình" đơn giản chỉ là một quyển Nhật ký. Nhật ký của những người thất tình. Được viết bởi một kẻ nói hộ lòng người.

    [​IMG]

    Bạn sẽ không tìm thấy được gì trong cuốn sách ngoài những cảm xúc đau buồn, nuối tiếc về một mối tình đã qua. Những đoạn tình cảm không dám gọi tên giữa hai người. Những khoảnh khắc tưởng chừng đã trọn vẹn nhưng rồi ai đó buông tay và vụt mất. Duyên phận đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau, trải qua bao hỉ nộ ái ố rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim vẫn ngẩn ngơ vì tình, chỉ còn cảm xúc vẫn rối bời vì yêu.

    Là do ta đánh mất hay vì ta chưa từng có. Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi, chính ta cũng đang sợ lấy nó. Ta tự cho là mình ổn, cho là thời gian sẽ xóa nhòa mọi thứ. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh.

    Hạ Vũ đã viết về những cảm xúc ít nhiều gì trong đời người sẽ trải qua, cảm xúc của những lần chia tay, cảm xúc của những lần níu kéo không buông. Ta biết nó, ta sợ nó và ta gọi nó bằng hai chữ tuy ngắn nhưng lại là vết dao cứa vào tim - "chia tay". Đôi khi ta mượn tình cảm không chân thành để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng một bóng hình xưa sẽ quay trở lại. Rồi ta nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với chính mình, lại còn gieo cả sự bất hạnh của bản thân cho kẻ khác.

    Có lẽ quyển sách sẽ cực kỳ nhàm chán với những ai đang hạnh phúc. Nhưng lại sẽ chạm đến trái tim của những kẻ đã và đang thất tình. Những dòng văn đầu tiên của tác giả khiến ta phải quên đi những khuôn khổ trước đây. Làm quen với một điều mới như cái cách mà ta tự bảo ta rằng quá khứ qua rồi thì hãy lãng quên, mau tìm một thứ gì đó mới lạ đi.

    "Chỉ đơn gian là quyển nhật ký, nhật ký của những người thất tình. Mà đã là nhật ký thì làm gì có tựa đề! Chỉ có những sự kiện, những cái tên vô cùng ý nghĩa đã từng có mặt trong đời."

    [​IMG]

    Đúng như mở đầu đã nói, khi bạn đọc từng trang một sẽ chỉ là những câu chuyện rời rạc, sẽ chỉ là những cảm xúc chỉ họ hiểu. Cũng có đôi khi ta lại thấy như chính ta trong đó, là một điều ngoại lệ như ta đã đặc cách cho ai đó chiếm hết trái tim ta.

    Một vài câu chuyện giống ta đến lạ, bạn có từng đi xem phim một mình không? Tại trang 62 bạn sẽ bắt gặp một ai đó hay đi xem phim một mình, một ai đó đã từng cảm thấy rất bình thường khi làm mọi chuyện một mình cho đến khi có một người trong tim.

    Hay là quãng thời gian mà bạn yêu họ đến sức cùng lực kiệt, mặc kệ con tim của bản thân cũng đang hao gầy trước nắng mưa như một kẻ si tình ở trang 17.

    Một chút gì đó ta nhận ra Sài Gòn này ta có một người dưng xa lạ. Suốt một đời chỉ dám gọi nhau bằng một chữ thương của một người viết cho họ cũng như viết cho ta nằm gọn những trang 20 đến 22.

    Hay những điều một cô gái oán trách người xưa rằng "quá khứ đó anh trân trọng, em cũng rất tôn trọng. Nhưng vì nó mà ta mất nhau, anh thấy có đáng không? Anh thấy có đau lòng không?" được tác giả Hạ Vũ chắt chiu từng con chữ tại trang 45.

    "Một lần đau, thoát ra được rồi. Ngàn lần sau cũng không dám bước vào lần nữa." là một câu nói tôi khá tâm đắc trong sách, một lần ta lún sâu đến mức khi họ rời xa, ta dường như sẽ bị rút hết đi sự sống bởi vì ta xem họ là cả một đời, ta coi họ là cả thế giới của chính ta. Và những mối tình sau sẽ chẳng dám thêm một lần nữa mà yêu hết mình.

    Và nhiều thật nhiều những câu chuyện được gói gọn trong 198 trang sách, sẽ mang lại cho ta những cảm xúc chân thật nhất của những người thất tình. Để rồi tôi ngộ nhận ra được rằng:

    "Thất tình mà không quên đi được thì chính là đơn phương, một mối tình đơn phương không có hy vọng.."

    Tổng hợp từ nhiều nguồn
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...