Hạ vũ vốn dĩ là một tác giả ẩn danh, chưa bao giờ anh xuất hiện trước công chúng với danh tính thật. Hiển nhiên đến tận bây giờ trong chúng ta rất ít ai biết Hạ Vũ là ai? Đến từ đâu? Điều duy nhất tôi biết, bạn biết, và người khác biết được, Hạ Vũ là người nói hộ lòng người, kẻ mang tâm sự của mình của người viết lên từng trang sách. Hạ Vũ có những tác phẩm "hoàn cảnh", tại sao lại nói là "tác phẩm hoàn cảnh"? Bởi chăng khi đọc các tác phẩm của anh ta phần nào thấy được chính mình trong từng trang sách, những tác phẩm ấy cốn chỉ dành cho đúng người, đúng thời điểm, đến lúc đó ta mới cảm nhận được hết cái hay, thấu hiểu được những tâm sự nơi "kẻ cầm bút". Bản thân tôi biết đến Hạ Vũ nhờ vào cuốn sách "Hôm nay tôi thất tình", cuốn sách đã một thời làm mưa làm gió trong cộng đồng đọc giả. "Hôm nay tôi thất tình" là các tập tản văn được viết dưới hình thức một cuốn nhật kí. Các bài viết đều không được đặt tên mà luôn được mở đầu bằng "Ngày.. Tháng.. Năm" quen thuộc của một cuốn nhật kí thực thụ. Cuốn sách là những trang nhật kí giản đơn được viết cho người trẻ, những người gục ngã sau tình yêu, kẻ bị tình yêu bỏ lại, tự suy ngẫm để tự trưởng thành. Có thể nói "Hôm nay tôi thất tình chính là nơi cất giữ lại những bức họa buồn được người ta tô vẽ vội vàng. Nào ai có thể kề cạnh bên một người mà tim người đó luôn hướng về một người nào khác. Cuối cùng lại là chia tay, lại là từ bỏ. Ai cũng đã từ có một thời làm kẻ cuồng si, một thời yêu điên cuồng một ai đó, từng cố chấp đến đau lòng dại khờ đến ngu ngốc, mặc kệ mọi thứ xung quanh cố chấp chỉ cần được ở bên người mình yêu mà thôi. Tự ép bản thân vào trong khuôn khổ tạo cho tim mình thành gang thép. Từng trang sách trong" Hôm nay tôi thất tình "đều là những tâm tư giấu kín sau vỏ bọc cứng cáp, là nơi trút bỏ bầu tâm sự. Đọc từng trang sách ta như bị cuốn sâu vào dòng tâm sự của" kẻ khác "đến khi tự ngẫm lại lại tự giật mình chợt nhận ra" kẻ đó.. giống mình ". Nỗi đau của kẻ thất bại trong tình yêu, bị giày vò trong kí ức, phải khóc vì người từng làm mình cười, thất vọng về người từng cho mình hy vọng. Đến một lúc nào đó khi đã chạy trón dường như là cả thế giới thì bất lực mà chua xót thốt ra từng lời: " Hôm nay tôi thất tình rồi. " Chua xót làm sao? Cay đắng làm sao? Thiếu đi người ấy ta phải đối đầu với bao khó khăn." Đầu tiên là đối diện với màn đêm tĩnh lặng" "Tiếp theo là phải đối diện với những ngày bão giông, khó khăn" "Cuối cùng là phải đối diện với những lần gặp gỡ mới, đắn đo chẳng biết có nên bước tiếp nữa hay không." Toàn bộ cuốn sách nói về chuyện thất tình. Bất hạnh của kẻ này đều là do đơn phương, đến tình cảm giữa hai người cùng không dám gọi tên hay nói cách khác là lầm tưởng, thi thoảng là dấu vết còn lại của một mối tình không thành. Kẻ thất tình thường mượn tình cảm mới để tự chôn vùi, tự chữa lành vết thương của tình cũ, lấy thân xác của một người hoàn toàn khác để nuôi nhung nhớ yêu thương về người cũ. Để rồi không chỉ tự làm đau mình mà còn gieo thêm đau khổ cho một người chẳng hề liên quan.. Từ cuốn sách này Hạ Vũ như thổi vào đó một nỗi tâm sự mà chỉnh anh cũng không thể giãi bày với ai khác, chỉ biết lấy giấy mực tiếp tục làm một kẻ vô hình viết lên tâm tư của mình, của người. Tôi đã từ đọc rất nhiều những đánh giá của các độc giả về "Hôm nay tôi thất tình", người thì đồng cảm yêu thích, kẻ lại thấy nhạt nhẽo, khó hiểu. Bản thân tôi cũng đã nói tác phẩm của Hạ Vũ vốn dĩ là "tác phẩm hoàn cảnh" bạn chỉ thấy hay khi bạn thưởng thức nó vào đúng hoàn cảnh như việc bạn nhâm nhi ly cà phê vậy! Cũng có thể nói "Hôm nay tôi thất tình" chỉ dành cho kẻ "thất tình". (End) P/s: Lần đầu viết review có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho mình nhó! Đừng ném đá tui đấy