Mùa đông đến rồi Anh vẫn một mình Ở cuối góc phố Đợi em đến đấy Ôm lấy anh bảo Sao anh khờ thế Ở đây làm gì Ngoài này lạnh lắm Anh ốm em buồn Anh chỉ mỉm cười Rồi dắt em đi Nắm tay qua phố Dòng người vội vã Có người xô vào em Anh đau anh mới chửi Em khuyên can không sao Làm anh cứ nhớ mãi Cái thời thành niên ấy Hôm nay anh đứng đây Nhìn em chạy về phía này Dang tay ôm anh và gọi Chồng ơi đi mau thôi