Tiếng Anh Học tiếng anh qua truyện The emperor's new clothes

Thảo luận trong 'Ngoại Ngữ' bắt đầu bởi Chanh Leo, 9 Tháng mười hai 2020.

  1. Chanh Leo

    Bài viết:
    281
    Once upon a time there was an emperor. He had a big round belly, bushy eyebrows, and a very long moustache. But he was very vain. All he thought about was himself.

    Ngày xửa ngày xưa có một vị hoàng đế. Ông ta có một cái bụng to tròn, đôi lông mày rậm và một bộ ria mép rất dài. Nhưng ông ta cũng rất hay viển vông. Tất cả những điều ông ấy nghĩ chỉ là về chính bản thân ông.

    "I am so wonderful!" he would say. "Look at my wonderful eyebrows! Look at my excellent moustache! I look marvellous!"

    "Ta thật là một người tuyệt vời!" ông ấy nói. "Hãy nhìn cặp lông mày tuyệt vời của ta! Hãy nhìn bộ ria mép tuyệt vời của ta! Ta trông thật lộng lẫy!"

    The emperor loved to wear fancy clothes. He had four-hundred fancy shirts, three-hundred pairs of fancy pants, and one-thousand pairs of fancy socks.

    Hoàng đế thích mặc những bộ quần áo sang trọng. Ông ta có bốn trăm chiếc áo sơ mi sang trọng, ba trăm đôi quần âu và một nghìn đôi tất lạ mắt.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    The emperor also loved to say fancy words, like: 'empirical', 'cantankerous', and 'discombobulate'.

    Vị hoàng đế này cũng thích nói những từ hoa mỹ, như: 'kinh nghiệm', 'không cẩn thận' và 'rời rạc'.

    (He didn't know what the fancy words meant, but he liked to say them anyway. He liked to sound intelligent)

    (Mặc dù ông không biết những từ hoa mỹ kia nghĩa là gì, nhưng dù sao thì ông ta cũng thích nói chúng. Bởi ông ta luôn thích tỏ ra thông minh)

    "Iam so INTELLIGENT!" he said. "I am a GENIUS!"

    "Tôi thật THÔNG MINH!" Ông nói. "Tôi là một thiên tài!"

    One day, a man arrived at the palace. He said that he was a tailor. He said he could make the fanciest clothes in the land.

    Một ngày nọ, có một người đàn ông đến cung điện. Anh ta nói rằng anh ta là một thợ may, có thể làm ra những bộ quần áo đẹp nhất trong trên đất nước này.

    (But really, this man was a dishonest man. He earned his money by fooling rich people)

    (Nhưng thực ra, người đàn ông này là một người không trung thực. Anh ta kiếm được tiền cho mình bằng cách lừa những người giàu có)

    ‍The tailor brought the emperor ten suitcases.

    Người thợ may mang đến cho hoàng đế mười chiếc vali.

    "Your most majestic and intelligent majesty.." he said. ".. I am here to show you my marvellous new discovery.."

    "Ngài là người oai phong và thông minh nhất thưa bệ hạ.." anh ta nói. ".. Tôi ở đây để cho ngài thấy được những khám phá mới kỳ diệu của tôi.."

    "Everybody knows that you are the most intelligent man in the world. And I have created some amazing new clothes. These clothes are only for intelligent people. In fact, stupid people cannot even see these clothes.."

    "Mọi người đều biết rằng ngài là người đàn ông thông minh nhất trên thế giới. Và tôi đã tạo ra một số bộ quần áo mới tuyệt vời. Những bộ quần áo này chỉ dành cho những người thông minh. Trên thực tế, những kẻ ngu ngốc thậm chí còn không thể nhìn thấy những bộ quần áo này.."

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    The emperor clapped his hands. "Amazing! With these clothes I can know who is smart and who is stupid! I will never be bothered by idiots again! Let me try these clothes!"

    Hoàng đế vỗ tay. "Thật đáng kinh ngạc làm sao! Với những bộ quần áo này ta có thể biết ai là người thông minh và ai là người ngốc nghếch! Ta sẽ không bao giờ bị làm phiền bởi những kẻ ngốc nữa! Hãy để ta thử những bộ quần áo này!"

    The tailor undressed the emperor until he stood only in his underpants. He unpacked his tape measure. He measured the emperor's arms, legs, shoulders, and all around his big round belly.

    Người thợ may cởi hết quần áo của hoàng đế cho đến khi ông chỉ còn mặc một cái quần lót. Anh ta bắt đầu mở gói thước dây của mình. Và đo cánh tay, chân, vai và tất cả vị trí xung quanh chiếc bụng to tròn của hoàng đế.

    The tailor reached inside one of the suitcases.

    Người thợ may với lấy một trong những chiếc vali.

    "No.. this one is too big. No.. this one is too small. Ahh! This one is perfect!"

    ‍ "Ồ không.. cái này lại quá lớn. Không.. cái này thì quá nhỏ. Ahh! Cái này thật hoàn hảo!"


    He pretended to lift a shirt out of the suitcase.

    Anh ta giả vờ nhấc một chiếc áo sơ mi ra khỏi vali.

    "What do you think?" Said the tailor.

    "Ngài nghĩ sao?" Người thợ may nói.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    The emperor gasped. He could not see anything!

    Hoàng đế kinh ngạc. Ông ta không hề nhìn thấy gì cả!

    ‍ "Isn't it wonderful?" said the tailor. "And remember.. only intelligent people will be able to see it!"

    "Nó rất tuyệt vời phải không?" Người thợ may nói. "Và hãy nhớ.. chỉ những người thông minh mới có thể nhìn thấy nó!"

    The tailor reached into his suitcase again. "Look at these pants! Aren't they beautiful? And they are completely invisible to idiots! And look at this jacket! See the colours? A complete nincompoop will see absolutely nothing!"

    Người thợ may lại thò tay vào vali. "Nhìn cái quần này! Trông chúng có đẹp không? Và chúng hoàn toàn vô hình đối với những kẻ ngốc! Và hãy nhìn vào chiếc áo khoác này! Ngài có thấy các màu sắc không? Một người hoàn toàn ngốc nghếch sẽ không thấy gì cả!"

    "Oh, oh, yes.. very nice!" stammered the emperor. But he was confused. Why couldn't he see the clothes?

    "Ồ, vâng.. rất tuyệt!" Hoàng đế lắp bắp. Nhưng ông ta rất bối rối. Tại sao ông ta không thể nhìn thấy những bộ quần áo?

    "Surely it's not possible that I am an idiot?" he thought. "A complete moron would not know fancy words like.. vestibule! Crepuscular! Flibbertigibbit!"

    "Chắc chắn không thể có chuyện ta là một thằng ngốc rồi?" Ông nghĩ. "Một thằng ngốc hoàn toàn sẽ không biết những từ hoa mỹ như.. tiền đình! Hoàng hôn! Phù phiếm!"

    But the emperor said nothing.

    Nhưng hoàng đế không nói gì.

    The tailor pretended to dress the emperor in the invisible shirt, pants, jacket, and shoes.

    Người thợ may giả vờ như mình đang giúp hoàng đế mặc áo sơ mi, quần, áo khoác và giày vô hình.

    The emperor stood in front of his mirror. He wanted to see the clothes, but all he saw was his big, round belly and his underpants.

    Hoàng đế đứng trước gương của mình. Ông muốn xem quần áo, nhưng tất cả những gì ông thấy chỉ là cái bụng to tròn và chiếc quần lót của mình.

    "I'm not sure that it's really my style.." said the emperor. "But let me get a second opinion."

    "Ta không chắc đó thực sự là phong cách của mình.." Hoàng đế nói. "Nhưng hãy để ta hỏi thêm ý kiến thứ hai."

    The emperor called three of his most intelligent friends into the room.

    Hoàng đế gọi ba người bạn thông minh nhất của mình vào phòng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    "Friends! What do you think of these new clothes? Only intelligent people can see these clothes. Stupid people see nothing at all!"

    "Những người bạn của ta! Các ngươi nghĩ gì về những bộ quần áo mới này? Chỉ những người thông minh mới có thể nhìn thấy những bộ quần áo này. Người ngu ngốc sẽ chẳng thấy gì cả!"


    Of course, his friends didn't see anything either. But they did not want to look stupid.

    Tất nhiên, bạn bè của ông cũng đều không thấy gì cả. Nhưng họ không muốn trông ngu ngốc.

    "Oh, yes! That is a great shirt!" said the first friend.

    "Ồ, vâng! Đó là một chiếc áo tuyệt vời!" Người bạn đầu tiên cho biết.

    "Yes! The pants are the perfect color," said the second friend.

    "Đúng! Chiếc quần có màu sắc hoàn hảo," người bạn thứ hai nói.

    "Cool shoes!" Said the third friend.

    "Thật là một đôi giày sành điệu!" Người bạn thứ ba nói.

    The emperor was excited. "I will wear these new clothes in the parade tomorrow!"

    Hoàng đế phấn khởi. "Ta sẽ mặc những bộ quần áo mới này trong cuộc diễu hành ngày mai!"

    The emperor gave the tailor a lot of money. The tailor left the palace with ten suitcases full of gold. When he was safely in his carriage, he laughed long and hard.

    Hoàng đế đã cho người thợ may rất nhiều tiền. Người thợ may rời cung điện với mười chiếc vali đầy vàng. Khi đã an toàn trong xe ngựa, anh ta cười rất lâu.

    "What a doofus!"

    "Thật đúng là gã ngu ngốc!"


    That night, the Emperor did not sleep. He stayed up late, reading the biggest, heaviest books in his library.

    Đêm đó, Hoàng đế không thể ngủ được. Ông đã thức khuya, đọc những cuốn sách to nhất, nặng nhất trong thư viện của mình.

    "I just need a few more fancy words, THEN I'll be able to see my clothes," he thought.

    "Ta chỉ cần thêm một vài từ ngữ hoa mỹ nữa thôi, THÌ ta sẽ có thể nhìn thấy quần áo của mình," ông nghĩ.

    In the morning, two servants came to the Emperor's room to dress him for the parade.

    Vào buổi sáng hôm sau, hai người hầu đến phòng của Hoàng đế để mặc trang phục cho ông cho cuộc diễu hành.

    Of course, they couldn't see any clothes either. But they said nothing. They did not want to look stupid.

    Tất nhiên, là họ cũng không thể nhìn thấy một bộ quần áo nào. Nhưng họ không nói gì. Bởi họ không muốn trông ngu ngốc trước mắt hoàng đế.

    They pretended to dress the emperor in invisible pants, invisible shirt, invisible jacket, and an invisible hat.

    Vì thế họ giả vờ như mình đang mặc cho hoàng đế chiếc quần vô hình, áo sơ mi vô hình, áo khoác vô hình và một chiếc mũ vô hình.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    The emperor looked at himself in the mirror. He stared and he squinted. He turned his head left and right.

    Hoàng đế nhìn chính mình trong gương. Ông nhìn chằm chằm và nheo mắt lại. Rồi quay đầu sang trái rồi lại sang phải.

    And.. wait.. there it was!

    Và.. đợi đã.. nó thật sự có ở đó!

    Out of the corner of his eye, he thought he saw a slight shimmering fabric. A checkered pattern. A tiny bit of colour. He could see the clothes!

    Từ khóe mắt của ông, ông ngỡ như mình đã nhìn thấy một tấm vải lấp lánh nhẹ. Một tấm cải hình ca rô kèm theo chút màu sắc. Ông ấy giờ đây đã có thể nhìn thấy quần áo rồi!

    (In reality, there were no clothes. But we often see what we want to see)

    (Trong thực tế, chả có bộ quần áo nào cả. Nhưng chúng ta thường thấy những gì chúng ta muốn thấy)

    The emperor was happy that he could finally see the clothes.

    Hoàng đế rất vui vì cuối cùng cũng có thể nhìn thấy bộ quần áo của mình.

    "Let's join the parade!" He shouted.

    "Hãy tham gia cuộc diễu hành thôi nào!" Ông ta đã hét lên.

    Everybody from the town was at the parade. All the intelligent people were there. All the scientists. All the writers. All the teachers. And all the children.

    Mọi người từ thị trấn đã có mặt tại cuộc diễu hành. Tất cả những người thông minh đều đã có mặt ở đó. Tất cả các nhà khoa học. Tất cả các nhà văn. Tất cả các giáo viên. Và tất cả những đứa trẻ.

    The emperor stood in his open carriage and waved to the crowd. But as the emperor's carriage drove down the street, the crowd fell silent. The music stopped. Everybody stared at the emperor.

    Hoàng đế đứng trên chiếc xe ngựa đang mở của mình và vẫy tay chào đám đông. Nhưng khi cỗ xe của hoàng đế chạy xuống phố, đám đông im lặng. Âm nhạc dừng lại. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào hoàng đế.

    "These clothes must be amazing.." thought the emperor.

    "Những bộ quần áo này hẳn là phải tuyệt vời lắm.." Hoàng đế nghĩ.

    But then, from the back of the crowd, a small child yelled:

    "Mummy, I can see his underpants!"

    Nhưng sau đó, từ phía sau đám đông, một đứa trẻ đã hét lên rằng:

    "Mẹ ơi, con có thể nhìn thấy quần lót của ngài ấy!"

    Everybody gasped. Then there were a few giggles. And then everyone on the street laughed - and laughed - and laughed even harder.

    Mọi người há hốc mồm. Sau đó là một vài tiếng cười khúc khích. Và rồi mọi người trên phố cười - và cười - và còn cười lớn hơn trước.

    They clapped and shouted: "UN-DER-PANTS! UN-DER-PANTS!"

    Họ vỗ tay và hét lên: "Quần lót! Quần lót kìa!"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    The emperor heard the crowd laugh. He knew he had been fooled. He wasn't wearing special clothes. He was wearing nothing -only his underpants.

    Hoàng đế nghe thấy cả đám đông cười ồ lên. Lúc này ông mới biết mình đã bị lừa. Ông ta không hề mặc một bộ quần áo đặc biệt nào cả - chỉ có duy nhất cái quần lót mà thôi.

    He jumped out of the carriage and ran all the way back to the palace. Behind him, he heard: "UN-DER-PANTS! UN-DER-PANTS!"

    Ông ta nhảy ra khỏi xe ngựa và chạy một mạch về cung điện. Sau lưng hoàng đế, vẫn còn có thể nghe thấy tiếng hét: "Quần lót! Quần lót kìa!"

    He ran to his bedroom and slammed the door.

    Ông chạy thật nhanh về phòng ngủ và đóng sầm cửa lại.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Later, when his friends found him, he was lying on his bed. He was wearing all his real clothes: All his fancy shirts, all his fancy pants, and all one-thousand pairs of fancy socks.

    Một lúc sau, khi những người bạn của ông tìm thấy hoàng đế, thì ông ta đang nằm trên chiếc giường của mình, mặc tất cả những bộ quần áo "thật" của mình: Tất cả những chiếc áo sơ mi sang trọng, tất cả những chiếc quần đẹp đẽ và tất cả một nghìn đôi tất lạ mắt.

    The end.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...