Truyện Ngắn Hoàng Hậu - Nguyệt Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Nguyệt Hoa, 4 Tháng năm 2020.

  1. Nguyệt Hoa

    Bài viết:
    9
    [​IMG]

    Hoàng hậu..

    Tác giả: Nguyệt Hoa

    Thể loại: Cổ đại

    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Nguyệt

    ~~~~~~~~~~~~~~~~~

    - Hoàng hậu, là nàng tát Nhàn Phi phải không?

    - Ta không có làm!

    - Người đâu lôi Hoàng hậu xuống đánh 20 trượng!

    Đột nhiên sau khi đánh xong, nàng ta liền bị một cơn bạo bệnh.

    * * *

    - Hoàng hậu, là nàng phạt Nhàn phi quỳ một canh giờ?

    - Vì cổ hỗn xược với ta!

    - Nàng có biết là nàng ấy thân thể rất yếu không? Ta phạt nàng quỳ hai canh giờ và cấm túc nàng ra ở Khôn Ninh Cung một tháng.

    Nàng cười trong đau khổ: "Hoàng Thượng à! Thần thiếp cũng đang bệnh mà?"

    Tần Sở chưa nghe hết câu đã quay lưng đi mất.

    Kết quả vì bệnh chưa dứt mà nàng phải quỳ gối suốt hai canh giờ ngoài trời tuyết khiến nàng sảy thai. Đứa con tội nghiệp của nàng chưa kịp chào đời đã bỏ nàng đi mất.

    * * *

    "Chát"

    - Hoàng hậu, nàng đẩy Nhàn phi xuống hồ hại nàng ấy sảy thai?

    - Nếu thần thiếp nói "không làm" thì người có tin không?

    - Nhàn phi sẽ chẳng bao giờ nói lừa trẫm. Chắc chắc do nàng vừa bị sảy thai mà Nhàn phi lại có nên nàng mới ghen ghét hại nàng ấy!

    - Haha, haha. Nếu Hoàng Thượng đã không tin thiếp còn đến đây hỏi tội thiếp để làm gì?

    Tần Sở cúi đầu xuống nhìn nàng, một Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, đại tiểu thư của Triệu thừa tướng Triệu Hạ Vân. Từ khi nào lại trở nên đáng thương thế? Miệng cười nhưng khuôn mặt lại đầy lệ! Tại sao trong lòng lại có chút không nỡ? Không đúng tại sao ta lại thấy thương cho nàng ta? Người ta yêu là Nhàn phi cơ mà, không được, ta phải đòi lại công bằng cho mẹ con nàng ấy.

    - Người đâu mang Hoàng hậu, Xuống đánh 100 trượng, đày vào..

    - Hoàng Thượng! Thần thiếp xin người một việc được không?

    - Nàng nói đi!

    - Xin Hoàng Thượng phế hậu!

    Mày của Tần Sở khẽ nhíu, hỏi nàng:

    - Tại sao lại đòi phế hậu? Nàng còn muốn bày trò gì nữa?

    Triệu Hạ Vân khẽ cười, ngước khuôn mặt xinh đẹp của nàng lên nhìn Tần Sở. Đôi mắt to tròn, đen láy nhìn thẳng vào mắt hắn khiến hắn không tự chủ được mà né tránh nó.

    - Thì ra trong mắt người, ta là kẻ mưu mô vậy sao? Ta không có bày trò gì cả, chỉ là ta mệt rồi, mệt vì lúc nào cũng theo người. Bây giờ ta sẽ không cố gắng để kéo chàng quay về nữa. Chàng nhớ không? Năm đó chàng nói dưới gốc cây đào chỉ là yêu mình ta trọn đời trọn kiếp. Mà bây giờ chàng thiếu niên năm đó đã đi đâu mất rồi, ta tìm không được, cũng không bao giờ tìm nữa. Vậy nên xin Hoàng Thượng hãy phế hậu đi.

    Tần Sở có chút động lòng nhưng vẫn lớn tiếng

    - Được! Từ nay trở đi Triệu Hạ Vân không còn là Hoàng Hậu của nhà Tần nữa.

    Tần Sở nói xong lập tức xoay người bỏ đi, để lại Triệu Hạ Vân ngồi cô độc trong
    Khôn Ninh Cung. Nàng chỉ ngồi đấy, nhìn bóng hắn khuất dần mới gạt nước mắt nói với nô tỳ thân cận thu dọn đồ.

    - Như Yến! Thu dọn hành lý chúng ta về Thừa Tướng Phủ.

    - Dạ.. thưa tiểu thư!

    Như Yến nhìn những gì nàng chịu đựng không kìm được ôm nàng khóc thật to, đêm hôm đó ở Khôn Ninh Cung có hai chủ tử đang tựa vai nhau cùng khóc. Sau hai ngày phế hậu, Hoàng Thượng lập tức sắc phong Nhàn phi thành Hoàng hậu. Ngày sắc phong, khắp nơi trong cung đâu đâu cũng một màu đỏ thế nhưng ở phủ thừa tướng lại khác. Một màu trắng xóa tang thương bao trùm. Đại tiểu thư của họ, Triệu Hạ Vân đi rồi..

    Buổi lễ phong hậu vừa kết thúc, trong khi mọi người đang vui vẻ ăn yến tiệc thì Trương Công Công ghé vào tai Tần Sở nói khẽ:

    - Hoàng Thượng, Triệu đại tiểu thư mất rồi. Thừa tướng vừa xin từ quan.

    - Ngươi nói gì?

    Đầu óc Tần Sở bỗng choáng váng, hình ảnh nàng cứ hiện lên trong tâm trí hắn. Tim của hắn đau nhức dữ dội, trong chốc lát liền khụy xuống bàn tiệc. Đâu đó hắn cảm thấy hắn đã mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Mọi người nhìn thấy Hoàng Thượng như vậy liền sửng sốt, khắc sau chính Trương Công Công phản ứng nhanh nhất đã truyền thái y.

    * * *

    [ Dưỡng Tâm Điện]

    Thái ý vừa kiểm tra cho hắn bước ra, đã bị Tân Hoàng Hậu - Doãn Ái Ngân nhanh miệng hỏi thăm tình hình.

    - Thưa Hoàng Hậu, Hoàng Thượng không sao chỉ là lao lực quá độ dẫn đến bị kiệt sức. Nghỉ ngơi vài ngày là khỏi thôi.

    Nghe xong Ái Ngân liền cho mọi người lui, còn mình thì vào trong tự chăm Hoàng Thượng. Về phần Tần Sở, trong giấc mơ này hắn mơ thấy một khung cảnh quá đỗi quen thuộc..

    * * *

    - Tiểu Vân! Đợi ta, đợi ta đánh thắng trận này nhất định sẽ về hạnh phúc bên nàng. Sẽ phong nàng làm Hoàng Hậu.

    - Tần ca ca! Nếu sau này ca làm Hoàng Thượng rồi ca có nhiều phi tần, ca còn yêu muội nữa không?

    - Ngốc à! Đời này ta chỉ yêu mình muội, trọn đời trọn kiếp!

    Dưới gốc hoa đào phủ Thừa Tướng có một đôi trai tài gái sắc cùng ôm nhau, lặng nhìn hoa rơi. Một khung cảnh lãng mạn và ấm áp nhường nào.

    * * *

    Hắn bật dậy xung quanh không thấy ai, chỉ thấy có hai bóng người ngoài cửa. Tần Sở xuống giường nhẹ nhàng lại gần hai người đó.

    - Nếu sau này hắn ta nhớ lại thì sao? Còn Thừa Tướng nữa, phải giải quyết như thế nào?

    - Nàng yên tâm đi! Trong tay ta có chứng cứ Thừa Tướng có ý định tạo phản, ép ông ta ngoan ngoãn dưới trướng của chúng ta rồi!

    - Vậy còn Tần Sở thì sao?

    - Hắn ta ư? Làm sao có thể nhớ lại được. Thuật thôi miên này rất là hiệu quả, nhưng ta cũng phải mau chóng hành động. Đoạt lại ngôi vị, cái này phải nhờ đến Doãn Tướng Quân hỗ trợ rồi.

    - Chàng cứ yên tâm, cha thiếp đã lo liệu chu toàn đâu vào đấy rồi. Chỉ cần sau khi lên ngôi đừng quên Doãn gia là được.

    - Haha! Làm sao có thể chứ!

    Nói rồi bóng người nam ôm người nữ kia vào lòng. Tần Sở nghe hai giọng nói này không tự chủ được mà lùi về sau mấy bước đụng phải chiếc ghế tạo ra tiếng động. Hai người ngoài cửa nghe thấy có tiếng nhanh chóng đi vào. Thấy Tần Sở, họ đáy mắt họ có tia lo lắng vụt qua rất nhanh, nhưng rồi thay vào đó là khuôn mặt thỏa mãn khi dắt được hắn vòng vòng.

    - Thế nào? Cảm giác bị xoay vòng vòng như thế nào? Có vui không hả? Đại Ca? Haha!

    Tần Sở vì quá sốc cả người khụy xuống, tay run run chỉ lên người em trai của mình - Tần Vũ cũng chính là Vũ Chính Vương Gia. Kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện.

    - Đệ.. Đệ.. tại sao đệ lại tạo phản hả?

    - Tại sao ư? Tại vì tôi hận huynh. Đáng lẽ Hoàng Vị đã là của tôi, Hạ Vân cũng là của tôi. Vậy mà đến cuối cùng, phụ hoàng lại giao cho huynh? Hạ Vân lại cũng yêu huynh? Chắc hồi nãy huynh cũng nghe chuyện của Thừa Tướng rồi, cũng là huynh ngu dốt thôi. Huynh nghĩ huynh ức hiếp con gái cưng của Thừa Tướng như thế mà ông ta lại dễ dàng bỏ qua ư? Không vì cái chứng cứ trong tay ta và Nhàn phi của người.. à không.. phải là Tân Hoàng Hậu mới đúng, thì ngươi sẽ yên ổn sao? Còn cái chức vương gia này ta không cần. Thứ ta cần là hoàng vị kia kìa. Nếu huynh đã biết thì coi như ta tiễn huynh sớm mội chút vậy.

    Bỗng Nhàn Phi lên tiếng, giọng trơ trẽn

    - À, còn nữa nha Phu Quân! Hoàng Hậu vốn không hề tát ta, là ta tự tát. Nàng ta phạt ta quỳ vì ta hất trà nóng vào tay y. Truyện quan trọng nhất chính là đứa con ta mang là của Tần Vũ, nó sảy vì ta uống thuốc chứ không phải do ta ngã xuống nước mà mất. Ngươi nghĩ Hoàng Hậu của ngươi dám đẩy ta xuống hồ sao? Haha!

    Trong thoáng chốc, Tần Sở nhớ lại những khoảng thời gian hạnh phúc với nàng.. Hạ Vân.. Nước mắt từ từ chảy xuống, chàng đã hối hận.. hối hận vì những điều tồi tệ mình làm với nàng..

    - Được, các ngươi giỏi, các ngươi rất giỏi, ta thua, ta thua. Vốn dĩ cái hoàng vị này ta cũng không cần, ngươi cũng không cần tranh giành gì. Ta sẽ nhường lại cho ngươi. Chỉ mong sau khi ta đi ngươi cho ta ở gần với Hạ Vân..

    Tần Vũ nhíu mày nhìn hắn.

    - Định xuống âm phủ làm uyên ương sao? Thôi thì coi như ngươi thức thời, ta thành toàn cho ngươi vậy.

    Nói xong Tần Vũ liền đổ vào miệng hắn một lọ thuốc độc, ít lâu sau hắn liền thổ huyết mà chết.

    - Haha! Bây giờ ngôi vị đã là của chàng rồi!

    Tần Sở liếc mắt, đôi mắt sắc bén đến đáng sợ, lại gần chỗ Doãn Ái Ngân. Cô ta nhìn đã nhìn thấy ý đồ của Tần Sở, bắt đầu run sợ. Chưa kịp nói gì đã bị hắn bóp miệng cô ta đổ một ít bột trắng vào. Chỉ thấy sau đó nàng ta không nói được nữa, nước mắt chảy không ngừng.

    Sáng hôm sau..

    Khắp nơi đều loan truyền tin Hoàng Thượng vì lao lực quá mà băng hà, Hoàng Hậu vì quá đau lòng mà phát điên bị đưa vào lãnh cung. Vũ Chính vương gia - Tần Vũ lên ngôi vua, liền tru di tam tộc Doãn Tướng Quân - Doãn Thiên vì tội âm mưu cấu kết với một vài đại thần tạo phản. Chuyện này làm chấn động kinh thành một thời gian dài.

    Nhưng ở một nơi ngoại thành có hai ngôi mộ nằm liền kề nhau, một tấm bia khắc Triệu Hạ Vân. Tấm còn lại khắc tên Sở ca. Còn có một sự thật đó là cái quan tài được chôn theo nghi thức của vua kia là quan tài rỗng. Sở ca chính là Tần Sở, mà Tần Sở cũng chính là Sở ca.

    * * *Hoàn----
     
    VYVYVYVYVYLinh tiểu thư thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng năm 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Cố Niên

    Bài viết:
    2
    Chào bạn, mình là Cố Niên đến từ bang From To Zero. Hôm nay mình ghé qua để gửi bạn đôi dòng góp ý cho đoản Hoàng Hậu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Về nội dung:

    Bạn có cốt truyện, có ý tưởng nhưng chưa thực tế lắm. Muốn phế hoàng hậu không phải chuyện giỡn, phải hỏi đến các quan trong triều, phải có sự ưng thuận của các đại thần mới có thể phế hậu. Chuyện hoàng hậu phạt một phi tần rất là bình thường, hoàng đế có muốn can ngăn cũng phải suy xét về lý, nhưng hoàng đế Tần Sở trong truyện lại khiến mình cảm nhận là một hôn quân, bảo thủ và không nói lý.

    Về hoàng hậu, mình chỉ thấy nhu nhược, lúc đọc tiêu đề mình rất mong đây là một bộ truyện nữ cường. Dù kết SE thì sao, hoàng thượng thiên vị thế nào thì nàng vẫn là hoàng hậu một nước, là hoàng hậu do hoàng thượng sắc phong, là con gái cưng của thừa tướng, một Nhàn phi cũng có thể lên trời được sao? Dù chỉ là một chút thôi nhưng mình mong nữ chính có một lần mạnh mẽ, một lần chỉnh chết Nhàn phi, không phải xin phế hậu là mạnh mẽ gì đâu, đó là trốn tránh.

    Về hình thức:

    Bạn viết rất tốt, không dính lỗi chính tả nào, còn chưa truyền cảm lắm, là một tay bút có triển vọng. Có một số câu nói hơi hướng hiện đại.

    - > - Nàng ta hỗn xược với hoàng hậu, không đáng bị phạt sao?

    Chúc bạn viết được nhiều truyện mới và hay hơn nữa.
     
  4. Nguyệt Hoa

    Bài viết:
    9
    Cám ơn bạn đã góp ý và đọc truyện của mình. Mình sẽ có gắng hơn: 33
     
  5. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
     
    Nguyệt Hoa thích bài này.
  6. Nguyệt Hoa

    Bài viết:
    9
    Vâng, do mình không thích thể loại chuyển sinh cho lắm và kết SE hay HE thì phụ thuộc vào ng đọc thôi. Truyện này mình viết ngẫu hứng nên hơi kì xíu.

    Cám ơn vì đã góp ý và đọc truyện của mình.
     
  7. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
    Không có gì ^^
     
    Nguyệt Hoa thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...