Hoài niệm buồn Em vẫn biết chúng mình không duyên nợ Đêm trăng tàn dang dỡ cuộc tình đau Mộng ngày xưa như nước chảy qua cầu Cơn Sóng giữ vùi cát sâu đáy biển Lòng đau nhói lệ rơi chiều đưa tiễn Kỉ niệm buồn từng chuyện cũ trôi qua Dẫu trong tim hình bóng ấy chưa nhòa Gạt nước mắt tháng ngày qua cay đắng Anh nào biết ân tình em sâu nặng Bởi em buồn chỉ thinh lặng mà thôi Tự dối lòng trái tim hóa mồ côi Rồi gục ngã giữa đôi dòng lệ đổ Em lê bước chân buồn về cuối phố Cành hoa vàng mấy độ đã tàn bông Con đường xưa bia đá phủ rêu phong Mưa rơi rớt nghe lòng đau tan vỡ Thầm an ủi thôi từ đây đừng nhớ Gửi u buồn hoang hoải với vần thơ Bước qua nhau trên lối nhỏ tình cờ Đành thinh lặng giấu giọt sầu li biệt Hương Nguyễn