Bài thơ 1: ĐI GIỮA MÙA SEN Sen vẫn nở ngàn năm sen vẫn thế Hoa vẫn tươi và ngày vẫn rạng ngời Như hồn tôi ngập giữa vườn hoa lá Giữa trời mây nghe rộn tiếng chim ca. Tăng Quốc Việt, 1/6/2010 Bài thơ 2: HOA HƯỚNG DƯƠNG Chút cảm xúc nhẹ nhàng Một chút lòng lai láng Nghe hồn như nắng rạng Đón đợi ánh bình minh. Tăng Quốc Việt, năm 2010 Bài thơ 3: MÙA BÌNH YÊN Gọi bình yên trong gió Nắng mai chiếu lưng đồi Em vội vàng qua ngõ Tiếng nói cười hồn nhiên Em gọi mùa xuân chín Ngây thơ đôi mắt huyền Ngước lên nhìn mây trắng Mây lững lờ làm duyên Bầu trời trong xanh quá Như đôi mắt em nhìn Hoa nắng lùa trong gió Xôn xao mùa bình yên. Tăng Quốc Việt, năm 2010 Bài thơ 4: CHIA XA Mảnh trăng hay nửa mảnh hồn tôi Hòa vào bạn cùn chung dòng kỷ niệm Đã biết lòng nhau ta có gì giấu giếm Đợi mong gì trong những phút nhìn nhau Đường còn dài còn mãi đến mai sau Còn nhiều lắm những bụi ngàn mưa nắng Còn mang mãi những ân tình nghĩa nặng Sợi yêu thương ta cất giữ trong lòng Nhìn non xa như nhìn một dòng sông Bình yên rót xuống nắng hồng tươi thắm Người đi mãi nhớ bóng hình xa thẳm Lại trở về tìm ký ức năm xưa. Tăng Quốc Việt, lớp 12A1, năm 2003 Bài thơ 5: TỰ LÒNG Bạn có hiểu được nỗi lòng ta Nén nụ cười vào trái tim sâu thẳm Nghe con sóng vỗ bờ chầm chậm Nhịp sóng lòng dậy nỗi xót xa Bạn có hiểu được nỗi lòng ta Gặp nhau ai có muốn trở thành người lạ Để ngượng ngùng trái tim lạnh giá Ngọn lửa nào sưởi được tim ta Thôi từ nay tình bạn sẽ là nhà Xây lâu đài sưởi con tim rạn nứt Thôi từ đây xóa những gì buồn bực Cho lửa hồng lại sáng rực tim ta. Tăng Quốc Việt Bài thơ 6 VƯỜN HOANG Khoảng trời rộng ta dang tay ra đón Cả bầu trời ôm ấp một vườn hoang Cõi mênh mông theo gió đuổi mây ngàn Ta là gió, là mây, là bể rộng. Tăng Quốc Việt Bài thơ 7: QUÊ HƯƠNG GỬI BẠN Cánh quạt mở hay cánh lòng tôi mở Gửi hương hoa mưa nắng chốn thị thành Làn gió mát ấm lòng ai một thuở Để người đi thương nhớ nửa vầng trăng Tăng Quốc Việt Bài thơ 8: DƯA HẤU ĐỎ Xuân xanh ôm lấy trái tim hồng Nhiệt huyết nhựa tràn thỏa ước mong Đón xuân tuổi trẻ lòng nao nức Xuân mới tuổi mới ắt thành công. Tăng Quốc Việt, thơ xuân 2005 Bài thơ 9: TỈNH DẬY SAU CƠN MƠ Tỉnh dậy sau cơn mơ Tôi thấy lòng vui đến lạ Nghe tiếng chim chuyền cành ríu rít Đón đợi ánh bình minh Tỉnh dậy sau cơn mơ Hoa vẫn tươi, ngày vẫn sáng Những khuôn mặt ngời lên nắng rạng Tôi yêu người như thể yêu hoa Tỉnh dậy sau cơn mơ Bầu trời vẫn trong veo như thuở ban đầu Trang vở thơm mùi hương giấy mới Đem bình yên như nắng rọi hồn ta. Tăng Quốc Việt, 15/3/2010 Bài thơ 10: GIÓ XUÂN Một bát cháo trắng nhùm gừng cay Chi cần hải sản với rượu tây Giải cảm tiêu sầu lòng thanh thản Nghe gió xuân về nhẹ hây hây. Tăng Quốc Việt, năm 2006 Bài thơ 11: MƯA XUÂN Sau cơn mưa trời lại sáng trong em hỡi Bảy sắc cầu vồng nhẹ lên cao Em có nghe tiếng nàng xuân vẫy gọi Gọi ánh bình minh hòa quyện vào nhau. Tăng Quốc Việt Bài thơ 12: NÀNG XUÂN Em nhẹ bước gót hài xuân xinh thắm Mắt em cười lúng liếng những mùa vui Tóc mây xao xuyến đùa trong gió Em đẹp rạng ngời trong nắng tươi. Tăng Quốc Việt Bài thơ 13: LÃNG DU Ngơ ngẩn hồn thơ tôi bay giữa chiều tà Theo gió núi tìm mây ngàn bến lạ Rong ruổi gọi trăng sao mời hoa lá Ngựa sắt phiêu bồng chân lãng du. Tăng Quốc Việt, 1/6/2010 Bài thơ 14: KHI Khi hồn em là gió Gió hát lời tự do Khi hồn em là biển Biển mênh mông bạt ngàn Khi hồn em là mây Mây bay bốn phương trời Khi hồn em là nắng Nắng rọi ánh bình minh Tăng Quốc Việt Bài thơ 15: THƯƠNG MẸ Nhớ quê hương trong từng cơn gió biển Vị mặn mà như muối mặn gừng cay Ôi tuổi thơ rong ruổi biết bao ngày Con khôn lớn từ lời ru của mẹ Ôi cơn gió rót vào lòng rất nhẹ Nghe ầu ơ nhịp võng mẹ đưa nôi Để một mai khi con lớn lên rồi Con bồng bế ru hời đàn em nhỏ Con thương mẹ một đời sương gió Dáng hạc gầy tần tảo đã bao năm Nuôi đàn con mẹ nắng dãi mưa dầm Chỉ mong con nên người khôn lớn. Tăng Quốc Việt, năm 2010 Bài thơ 16: MẸ TÔI VÀ CÁI TÊN ĐỊNH MỆNH Con thường hỏi mẹ tại sao Tên con kkông phải là tên con gái Tên con đặc sệt con trai Để vào phòng thi con phải đi sửa lại Vì con bị lộn giới tính dài dài Rồi khi đường đời con lắm chông gai Nhiều lắm những gian nan con thường gặp phải Mẹ bảo con chớ chồn chân e ngại Cũng bởi cái tên rất đỗi con trai Và sau những phong ba Có những lúc con tưởng chừng gục ngã Vẫn phải đứng lên đối đầu tất cả Con mới biết một điều rất lạ Rằng tên con có nghĩa là Vượt qua Hôm nay ngày tám tháng ba Con xin gửi mẹ hiền tấm lòng cao cả Lòng biết ơn khi con được sinh ra Với cái tên có nghĩa là Vượt qua Vượt qua số phận Vượt qua chính mình Để vững vàng tồn tại giữa phong ba. Tăng Quốc Việt, 8/3/2008 Bài thơ 17: MỘNG BÌNH THƯỜNG Nói đi em mộng bình thường Sao nghe lai láng những yêu thương Ngỡ như hoa nắng lùa trong gió Theo gió xuân về nhẹ vấn vương. Tăng Quốc Việt, 3/2011 Bài thơ 18: TÔI VẪN LÀ TÔI Tôi vẫn là tôi Mộc mạc và giản đơn Tôi vẫn là tôi Bình yên và lặng lẽ Tôi vẫn là tôi Ngước mắt nhìn trời xanh với bao điều mới mẻ Vẫn yêu người như thể yêu hoa. Tăng Quốc Việt, 3/2011 Bài thơ 19: TRẢ LẠI NGÀY XANH Trả lại cho em nụ cười tươi trong nắng Môi em hồng và mắt sáng long lanh Trả lại trái tim hồn nhiên trong trẻo ấy Như thuở ban đầu không gợn chút ưu tư Trả lại cho hoa sắc màu tươi thắm Nhoẻn miệng cười như mắt biếc em tôi Trả lại cho gió tiếng vi vu réo rắt Tấu lên khúc nhạc du dương nơi chốn địa đàng Trả lại cho ngày xinh tươi cùng hoa nắng Như gọi xuân về rộn rã ánh bình minh. Tăng Quốc Việt Bài thơ 20: TÂM XUÂN Tâm xuân lồng lộng bến xuân sang Gót ngọc chiều xuân ôi ngỡ ngàng Nắng tươi hòa dịu vào trong gió Mây trời lờ lững bước lang thang. Tăng Quốc Việt, trên đường vào Sài Gòn ngày 12/7/2011 Bài thơ 21: CUỘC ĐỜI LÃNG KHÁCH THIỆT LÀ SANG Cuộc đời lãng khách thiệt là sang Ngắm gió chơi trăng lướt nhẹ nhàng Thú vui tao nhã cùng mây nước Cuộc đời lãng khách thiệt là sang. Tăng Quốc Việt, Trên đường vào SG, 12/07/2011