Hoa Vàng - Trần Tấn Dũng Nhà em có luống hoa vàng Mùi thơm gió thoảng bay sang nhà mình Đêm trăng tĩnh mịch lặng thing Anh nghe như tiếng trở mình ngủ mơ Thời gian trôi vội hững hờ Anh ra phố thị trọ nhờ học thi Nhà bên có chậu tường vi Mùi thơm ngào ngạt không ghi vào lòng Bao năm về lại bên sông Luống hoa vàng cũ chỉ còn cỏ trơ Hỏi lòng? Chỉ biết ngẩn ngơ Hỏi người, người đã hững hờ sang sông