Hoa Lục Bình Lục Bình một kiếp lênh đênh Thẫn thờ trôi mãi trôi quên đường về Chập chùng sóng vỗ bốn bề Hết sông đến biển chẳng nề thân hoa Mặc tình nắng táp mưa sa Bão vùi gió dập sắc hoa không mờ Nhụy vàng cánh tím mộng mơ Tròn xoe chiếc lá ngây thơ dịu dàng Yêu hoa, càng xót cho nàng Mỏng manh phận bạc mộng vàng chưa xong Má hồng còn mãi long đong Trôi theo phận nước đục trong một đời!