Hoa Lòng Thương loài hoa dại không tên. Nép mình e ấp tựa bên đá già. Dáng hoa thanh thoát mặn mà. Hồng hồng sắc thắm em là Nàng Xuân. Càng nhìn càng thấy bâng khuâng. Có gì vương vấn rời chân chẳng đành. Sợi tơ hay sợi chỉ mành. Vô hình trói chặt một cành Bạch Dương. Trách lòng sao vội nhớ thương. Trách trời sao để hoa nương lối này!