Hoa Dại Anh đem hoa dại của tình thương Rải kín hoàng hôn lẫn con đường Để khi mặt trời rơi qua núi Em đỡ lạnh lòng giữa gió sương Anh đem hoa dại của hồn anh Phủ kín tình em lẫn xác mình Để khi mặt trời rơi xuống đất Vẫn còn hoa dại để yêu em!