HÒA BÌNH KHÔNG BÌNH YÊN Nếu đứng trước tòa tôi cũng như em Chẳng thể nào đọc lên lời thề ấy Khi đổi trắng thành đen nhanh như vậy Cả bệnh nhân cũng hiểu chỉ trừ tòa Thật nực cười pháp luật của chúng ta Lấp chỗ trống để bỏ qua thủ phạm Không dễ đâu kính thưa ngài thẩm phán Toàn ngành Y trên cả nước trông vào Trước bệnh nhân không phân biệt thấp cao Giữa sống chết qui định nào là đúng? Lương có tội nghĩa là tiền đã thắng Bao bệnh nhân mất mạng bởi quy trình? Em chỉ là một viên chức hiền lành Sống lương thiện mọi bệnh nhân cùng biết Người đã mất nỗi đau nào kể xiết? Họ vẫn tin em hết sức cứu người Phiên tòa hôm nay không bởi một người Bởi tất cả chúng tôi ngành áo trắng Chấp nhận khó khăn, hy sinh thầm lặng Có thể thiệt thòi nhưng oan ức thì KHÔNG! Hòa Bình hôm nay có bình yên không? Nếu tất cả chúng tôi cùng nghỉ việc? Và đất nước có thể nào phát triển? Khi từng nhà tự lo chuyện ốm đau Chúng tôi chờ, chúng tôi đợi một câu Tòa tuyên án rằng Lương không có tội Kẻ xứng đáng phải nằm trong ngục tối Ngành điều tra sẽ giúp tội phơi bày Hòa Bình hôm nay em đứng ở đây Trong tư thế của một người thầy thuốc Mắt nhìn thẳng, nỗi buồn không giấu được Cả ngành Y của đất nước bên em Hãy vững vàng em nhé.. sẽ BÌNH YÊN! - Nguyễn Anh Tuấn-