Tập Thơ: Hoa Bỉ Ngạn Sưu tầm Hoa nở ngàn năm hoa Bỉ Ngạn Hoàng tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ Vạn kiếp luôn hồi vạn kiếp vương. (Des: TuyetLan) - Còn tiếp_
Bờ Vong Xuyên, cầu Nại Hà Người hờ hững bước, tình ta héo tàn. Tình là gì? Là oán than. Vương vấn làm chi, vỡ tan cõi lòng. (Des: TuyetLan) - Còn tiếp_
Em yêu hoa cũng vì sắc hoa đỏ Lặng lẽ một mình ôm trọn lấy nỗi đau Cứ vì ai âm thầm tàn chờ đợi Rồi chuyển hồi nhân thế bước qua nhau. (Des: TuyetLan) - Còn tiếp_
Bỉ Ngạn hoa mang màu tươi của máu Nhuộm Hoàng Tuyền một sắc đỏ đau thương Khi đã yêu bất chập đạo luân hồi Cũng không quản ngàn năm chưa gặp gỡ. (Des: TuyetLan) - Còn tiếp_
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn. Hoa chờ một người, yêu tận tâm can. Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở. Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên.. Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền. Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu. Có phải chăng chẳng chờ được người yêu? Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất, Có hoa không lá, có lá không hoa. Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi.. _Còn tiếp_
Bỉ ngạn ngàn năm hoa vẫn nở Hương tỏa ai oán khắp nhân gian Hỏi rằng: Ta đi chàng có nhớ Một đoạn tình duyên đã lỡ làng. _còn tiếp_
Nhỏ giọt cô đơn trên Bỉ Ngạn Những cánh mong manh tựa mây trời Đêm hóa tình riêng cùng minh nguyệt Soi chiếu hồng trần, cánh hoa rơi. _LườiChimte_
Chốn hồng trần tang thương tình ái Canh mạnh bà thế thái nguyện quên! Tam sinh thạch tơ hồng đứt đoạn Một kiếp này tiền kiếp hóa tro tàn! _TuyetLan_
Đường hoàng tuyền hững hờ chấp niệm Vong Xuyên hà chia cắt tình duyên Hoa Bỉ Ngạn thê lương chẳng thấu Nại Hà cầu đá phủ rêu phong. _Sưu tầm Thư_
Vong Xuyên tiễn cuộc phân ly Tàn hoa Bỉ Ngạn bất tri hồng trần Trăm năm giấc mộng trầm luân Ai xui ta đến thế nhân tuyệt trần. _TuyetLan_