Hí Tử Hoa Lạc Khứ Trình bày: Đường Bá Hổ Annie Tác từ: Tiêu Nhiên Tác khúc: Tiêu Nhiên Biên khúc: Thạch Tuệ Phong Nếu bạn từng có những ngày chậm rãi, ngồi bên khung cửa sổ, thả tâm hồn lặng lẽ trôi theo một bản nhạc buồn mà không cần biết rõ ca sĩ là ai, thì "Hí Tử Hoa Lạc Khứ" chính là ca khúc dành cho bạn. Lần đầu tôi nghe bài hát này là vào một buổi tối khá muộn. Tôi đang cuộn mình trong chiếc chăn mỏng, vô thức lướt mạng tìm một điều gì đó khiến lòng mình bình yên hơn, và giai điệu ấy cất lên như một vở tuồng cổ đang từ từ hạ màn. Bản phối mượt mà, phảng phất âm hưởng cổ phong, gợi ra hình ảnh một hí tử (diễn viên hát tuồng cổ) đang đứng trên sân khấu cuối cùng của đời mình, cất giọng hát cuối cùng mà chẳng ai còn lắng nghe. Một bông hoa rơi lặng lẽ. Một đoạn đời khép lại. Một tình cảm không tên bị bỏ quên sau ánh đèn sân khấu. Giọng hát nam trầm ấm, có chút phiêu diêu, không quá nức nở nhưng vẫn khiến người nghe nghẹn ngào. Tựa như chàng hí tử ấy đã quá quen với việc diễn một nỗi đau mà không ai hiểu, nên nay chỉ còn lại sự cam chịu, buông xuôi trong tiếng ca. Lời ca không cầu kỳ, nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc: "Kính hoa tàn, ca khúc cuối lặng ngân" hay "Như hoa rụng, chỉ vì người mà hát". Những câu hát không chỉ đẹp về mặt ngôn từ, mà còn gợi nhắc đến biết bao phận người trong nghệ thuật: Sống hết mình cho một vai diễn, một người, hay một cuộc đời.. nhưng cuối cùng lại không ai nhớ đến. Có lẽ chính vì thế mà bài hát này chạm đến trái tim của tôi và có thể là của bạn nữa theo cách rất riêng. Nó không ồn ào, không cố gắng kể chuyện bằng cao trào hay cao độ, mà chỉ nhẹ nhàng, từng bước một, khơi gợi những ký ức bị bỏ quên: Một người đã từng yêu, một người đã từng hy sinh, một lời chưa kịp nói ra, và một nỗi buồn chưa kịp được thấu hiểu. "Hí Tử Hoa Lạc Khứ" không chỉ là một bản nhạc, mà là một lát cắt của ký ức, của nghệ thuật truyền thống và của những tâm hồn từng bị cuộc đời lãng quên. Nó khiến tôi nghĩ đến câu hỏi: Ai sẽ là người nhớ đến một kẻ từng sống hết mình trên sân khấu khi tất cả đã hạ màn? Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung á mọi người. Lời bài hát 关于他有太多太多传说 从别人口中听不出太多 只见过一身姿态似娇娥 夺不风吹动了铃珞 有人说他如樱花般凋落 镜花破 他唱完最后的歌 谁能懂那心中流淌的情 会成了河 风月戏也曾撮合 别这么说 别这么说 别这么说 曲意谄显 良人迫 他这么说 他这么说 他这么说 那戏子唱罢 唱词台下竟无一人懂 如花凋落 只为他而歌 那戏子泪流 戏幕起而求一个因果 待到戏幕落 待到错过 关于他有太多太多传说 从别人口中听不出太多 只见过一身姿态似娇娥 夺不风吹动了铃珞 有人说他如樱花般凋落 镜花破 他唱完最后的歌 谁能懂那心中流淌的情 会成了河 风月戏也曾撮合 别这么说 别这么说 别这么说 曲意谄显 良人迫 他这么说 他这么说 他这么说 那戏子唱罢 唱词台下竟无一人懂 如花凋落 只为他而歌 那戏子泪流 戏幕起而求一个因果 待到戏幕落 待到错过 那风声潇瑟 飞舞花落 倒显更落寞 良人的错 他与谁人说 那故事的呵 藏在心中 才会更难得 戏子歌到 不尽奈何 Pinyin Guān yú tā yǒu tài duō tài duō chúan shuō Cóng bié rén kǒu zhōng tīng bù chū tài duō Zhī jìan guò yī shēn zī tài sì jiāo é Duó bù fēng chuī dòng liǎo líng luó Yǒu rén shuō tā rú yīng huā bān diāo luò Jìng huā pò tā chàng wán zùi hòu de gē Shúi néng dǒng nà xīn zhōng líu tǎng de qíng Hùi chéng liǎo hé Fēng yuè xì yě zēng cuō tuó Bié zhè me shuō bié zhè me shuō bié zhè me shuō Qū yì qiǎn xiǎn líang rén pò Tā zhè me shuō tā zhè me shuō tā zhè me shuō Nà xì zǐ chàng bà Chàng cí tái xìa jìng wú yī rén dǒng Rú huā diāo luò zhī wéi tā ér gē Nà xì zǐ lèi líu xì mù qǐ ér qíu yī gè yīn guǒ Dài dào xì mù luò dài dào cuò guò Guān yú tā yǒu tài duō tài duō chúan shuō Cóng bié rén kǒu zhōng tīng bù chū tài duō Zhī jìan guò yī shēn zī tài sì jiāo é Duó bù fēng chuī dòng liǎo líng luó Yǒu rén shuō tā rú yīng huā bān diāo luò Jìng huā pò tā chàng wán zùi hòu de gē Shúi néng dǒng nà xīn zhōng líu tǎng de qíng Hùi chéng liǎo hé Fēng yuè xì yě zēng cuō tuó Bié zhè me shuō bié zhè me shuō bié zhè me shuō Qū yì qiǎn xiǎn líang rén pò Tā zhè me shuō tā zhè me shuō tā zhè me shuō Nà xì zǐ chàng bà Chàng cí tái xìa jìng wú yī rén dǒng Rú huā diāo luò zhī wéi tā ér gē Nà xì zǐ lèi líu xì mù qǐ ér qíu yī gè yīn guǒ Dài dào xì mù luò dài dào cuò guò Nà fēng shēng xiāo sè fēi wǔ huā luò dǎo xiǎn gēng luò mò Líang rén de cuò tā yǔ shúi rén shuō Nà gù shì de hé cáng zài xīn zhōng cái hùi gēng nán dé Xì zǐ gē dào bù jìn nài hé Lời Việt Về chàng, lời đồn bao la muôn lối, Miệng thế gian chẳng tỏ hết nguồn cơn. Chỉ từng thấy thân hình như tiên nữ, Gió khẽ đưa, chuông ngọc khẽ rung ngân. Người bảo chàng như anh đào rụng sớm, Kính hoa tàn, ca khúc cuối lặng ngân. Ai thấu hiểu tơ tình nơi đáy mộng, Lặng lẽ trôi thành một khúc giang ngân. Vở kịch trăng hoa từng nên đôi lứa, Chớ nói thế, xin đừng nói thế mà. Khúc nịnh ý, hiền nhân lòng vỡ vụn, Chàng chỉ cười, chàng chỉ nói thế thôi.. Khi hí tử hát xong, Lời rơi xuống, chẳng ai hay tỏ tường. Như hoa rụng, chỉ vì người mà hát, Giọt lệ rơi, xin một chữ nhân duyên, Đợi màn buông, mới hay đã muộn phiền. Về chàng, lời đồn bao la muôn lối, Miệng thế gian chẳng tỏ hết nguồn cơn. Chỉ từng thấy thân hình như tiên nữ, Gió khẽ đưa, chuông ngọc khẽ rung ngân. Người bảo chàng như anh đào rụng sớm, Kính hoa tàn, ca khúc cuối lặng ngân. Ai thấu hiểu tơ tình nơi đáy mộng, Lặng lẽ trôi thành một khúc giang ngân. Vở kịch trăng hoa từng nên đôi lứa, Chớ nói thế, xin đừng nói thế mà. Khúc nịnh ý, hiền nhân lòng vỡ vụn, Chàng chỉ cười, chàng chỉ nói thế thôi.. Khi hí tử hát xong, Lời rơi xuống, chẳng ai hay tỏ tường. Như hoa rụng, chỉ vì người mà hát, Giọt lệ rơi, xin một chữ nhân duyên, Đợi màn buông, mới hay đã muộn phiền. Gió hiu hắt, hoa bay rồi lặng tắt, Nỗi cô liêu càng phủ bóng màn sương. Lỗi của người, cùng ai đây mà kể, Chuyện ngày xưa, chôn mãi tận đáy lòng, Khúc nhạc xưa, còn ngân, nhưng bất lực..