HẾT YÊU * Thơ: Hoàng Minh Tuấn Ảnh: Internet Ôi, người thi sĩ đẹp xinh, Nàng đi bỏ lại mối tình hai ta. Để đôi bờ mãi cách xa, Vết thương nào đã nhạt nhoà nỗi đau! Tình xưa vốn đã thắm mầu, Chỉ còn thiếu mỗi cơi trầu đem sang... Tưởng say chén rượu nồng nàn Nào ngờ men đắng dâng tràn miền quê... Vần thơ xưa lắm đam mê Biết bao nồng ấm lối về cùng nhau Chén tình ai rót thương đau Thơ em lạc nhịp tách nhau đôi đường Hết rồi thương nhớ, nhớ thương Men tình đã nhạt vấn vương làm gì Thi sĩ bỏ bến mà đi Hết thương hết nhớ nói gì đến yêu...! Hà nội, 20/7/2018 ———————— * Bài thơ trên tôi muốn hồi đáp bài thơ của Nguyệt Anh (Moon Anh) sau đây: ĐÔI BỜ SÔNG THƯƠNG Thơ: Moon Anh Nhớ người dạ bỗng xôn xao Trăng qua khung cửa rẽ vào hỏi thơ Thuyền đi bến có đợi chờ ? Hay là cách trở nên đò ngại sang Giọt mưa nhỏ chạm bẽ bàng Se lòng lữ khách đôi hàng lệ rơi Còn thương biết khổ không rời Hết thương bỏ mặc buông lời đắng cay Men tình chưa cạn đã say Men đời mới nhấp mà ngây ngất lòng Rượu hồng kẻ khát người đong Đêm dài phảng phất khuê phòng đơm hương Xa nhau nhớ vụn miên trường Nhắn người bên ấy còn thương hãy chờ Đôi bờ xây đắp mộng mơ Để hồn thi sĩ dệt thơ chữ tình Mc : 20/7/2018 Hoàng Minh Tuấn - CLB VHNT Nguyễn Nguyệt Anh - CLB VHNT