[Bài Thơ] Hẹn Hò - Xuân Diệu

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Đình Viễn Hạ, 16 Tháng bảy 2021.

  1. Đình Viễn Hạ Lạc quan lên nàoooo

    Bài viết:
    270
    Hẹn Hò

    Tác giả: Xuân Diệu

    [​IMG]


    Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:

    "Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều.

    Em bằng lòng cho anh được phép yêu;

    Anh sung sướng với chút tình vụn ấy".

    Em đáp lại: "Nói gì đau đớn vậy!

    Vừa gặp anh, em cũng đã mến rồi.

    Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi;

    Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?"

    Lời nói ấy về sau đem gió sóng

    Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;

    Anh tưởng em là của anh rồi,

    Em mắc nợ, anh đòi em cho được.

    Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!

    Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu!

    Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,

    Em ác quá! Lòng anh như tự xé..

    (Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn)
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...