Review Truyện Hệ Thống Nữ Phụ - Phần Nhân Vật Phản Diện Là Đại Thúc - Muội Giấy Khẩu Vị Nặng

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi thaohacao, 2 Tháng tư 2020.

  1. thaohacao Ngố

    Bài viết:
    4
    Review Hệ thống nữ phụ, phần Nhân vật phản diện là đại thúc.

    Tác giả: Muội Giấy Khẩu Vị Nặng

    Thể loại: Ngôn tình xuyên nhanh

    Số chương: Hiện tại 136 chương - đang edit

    Phần Nhân vật phản diện là đại thúc là 14 chương

    Văn án:

    Ngữ Kỳ vốn là nữ phụ độc ác, công việc cụ thể chính là xuyên qua từng tiểu thuyết để đóng vai làm nữ phụ.

    Nghề này chính là nghề nghiệp phải rèn luyện thường xuyên.

    Có câu "ba trăm sáu mươi năm nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên". Đạo đức nghề nghiệp và sự chuyên nghiệp đều được Ngữ Kỳ thể hiện vô cùng xuất sắc.

    Song song với đó, điểm kỹ năng của cô gần như full, lên được phòng khách xuống được phòng bếp. Vừa là nữ vương cũng có thể bán manh ngốc nghếch, từ Đại tiểu thư lá ngọc cành vàng đến nữ bảo tiêu xù xì thô kệch, chẳng có vai nào cô không thể nhập vai.

    Nhiệm vụ quan trọng nhất cô bắt buộc phải hoàn thành ở mỗi lần xuyên qua là: Theo đuổi đến khi tóm gọn nhân vật BOSS phản diện!

    Thực ra đây là giáo trình dạy bạn làm cách nào theo đuổi được Boss phản diện. Nó còn có tên khác là: "Chỉ nam của bạn gái hoàn mỹ", "Một trăm chiêu hữu dụng cua các mẫu đàn ông khác nhau", "30 ngày dạy bạn đẩy ngã boss", "Thủ đoạn theo đuổi nam phụ"..

    [​IMG]

    Review:

    Mình ghét cảm giác bi thương, phải, vì mình mau nước mắt lắm. Đọc gì, xem gì chỉ cần tình tiết hơi bi thương một chút, hơi ngược một tẹo là tim lại đau, nước mắt lại chảy ra.



    Thế nên, mình ít khi nào xem SE lắm, đặc biệt là từ lần đọc cuốn "Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh" mình chả bao giờ muốn đọc thêm một cuôn SE nào nữa.

    Và lại vô tình, vô tình thôi, đọc được câu chuyện của anh chàng lạnh lùng Hàn Thiệu và cô bé nhỏ tuổi Ngữ Kỳ, mình lại bắt đầu khóc. Cho bạn nào thắc mắc, hai nhân vật này trong bộ truyện Hệ thống nữ phụ, phần Nhân vật phản diện là đại thúc. Truyện theo kiểu xuyên nhanh, nữ chính xuyên qua các thế giới cảm hóa nhân vật phản diện nhằm giữ an toàn cho thế giới và cho cả nam nữ chính thế giới ấy.

    Tình yêu của anh chàng và cô nàng xuyên qua nhiều thế giới để làm nhiệm vụ vốn dĩ phải tươi sáng, êm đẹp, nhưng không, nó buồn. Nhưng cái buồn ấy chưa làm mình đau, không làm tim mình nhói, nhưng nó man mác, nó thấm từ từ vào lòng mình, chẳng biết từ lúc nào, nước mắt mình cứ rơi.

    Ngữ Kỳ tiếp cận Hàn Thiệu với nhiệm vụ làm nam phụ phản diện như anh yêu mình mà không đi quấy phá tình yêu của nam – nữ chính trong cuốn tiểu thuyết mà cô xuyên vào. Vốn dĩ là nhiệm vụ nên từng lời nói, hành động Ngữ Kỳ đều suy tính kỹ, nhưng chẳng biết từ lúc nào mình có cảm giác, cô nàng đã thật lòng quan tâm đến Hàn Thiệu. Sự chăm chút quan tâm ấy có phải yêu không? Mình không biết, hẳn là yêu chứ nhỉ?

    Con người đâu phải cỏ cây, làm thế nào để điều khiển được con tim cơ chứ? Làm thế nào đứng trước một Hàn Thiệu bề ngoài lạnh lùng nhưng chăm chút cho cô gái như trưởng bối lo lắng cho hậu bối. Anh quan tâm cô, ừ cách quan tâm rất khác. Anh kiểm tra bài tập của Hàn Thiệu, vì anh biết, con gái có bằng cấp sau này làm việc gì cũng dễ dàng hơn. Anh biết, tiền anh cho cô giúp cô giàu sang nhưng tiêu xài hoang phí mãi thì cũng hết, thế nên cô phải học, học để có sự tôn trọng từ người khác. Mang danh là bao nuôi các cô gái trẻ, nhưng Hàn Thiệu chẳng bao giờ đi quá giới hạn. Có lẽ anh chỉ thích ngắm nhìn sức thanh xuân tươi trẻ hay sự dịu ngoan của cô bé ít tuôi hơn, hoặc giả điều anh muốn thực ra chỉ là mong muôn biết rằng có ai đó đang ở cùng mình trong căn nhà trống vắng to lớn mà thôi.

    Anh chàng Hàn Thiệu có lẽ sẽ chẵng khiến mình khóc nhiều thế nếu anh chỉ như các anh nam chính khác trong tiểu thuyết tình cảm ngọt ngào khác. Không, anh khác đấy. Anh lặng lẽ chịu đựng sự hành hạ của ung thư dạ dày. Anh chẳng hề xem trọng căn bệnh của mình, với anh, chết chả có gì đáng sợ. Thế giới anh sống chỉ nhàn nhạt một màu, chẳng có gì làm anh hối tiếc, chẳng có gì anh muốn níu kéo. Nếu sớm mai, ngủ mãi không tỉnh lại, thì có lẽ anh cũng sẽ bình thản ra đi.

    Chuyện tưởng chừng sẽ thế cho đến khi Ngữ Kỳ xuất hiện. Cô nàng nhỏ tuổi hay cười dịu dàng mang đến cho anh lớn tuổi cô đơn tia nắng rạng rỡ ấm áp giữa thế giới buồn chán không màu sắc của anh. Trên mảnh đất khô cằn, hoa tình yêu đã hé nở.

    Anh có tiền, có quyền, những tưởng anh có mọi thứ nhưng không, anh không có thời gian. Thời gian của anh chẳng còn lại bao nhiêu. Cô bé dịu ngoan của anh thì khăng khăng muốn cùng anh bước tiếp cho đến cuối của cuộc đời anh chàng. Anh không muốn. Cô còn trẻ, còn rạng rỡ tràn đầy thanh xuân thế kia, cô nên sánh bước bên anh chàng đôi mươi tuổi đi hẹn hò xem phim hơn là ngồi chăm sóc anh, cùng anh làm bao nhiêu công việc không tên đầy buồn tẻ. Anh muốn sau này khi anh mất, cô sẽ quên anh đi, tìm anh chàng khác yêu cô, nâng niu chăm sóc cô hết quãng đời dài rộng này. Anh dự định cứ sống mãi thế này, cho đến ngày tưởng chừng suýt mất đi cô. Lần đầu tiên, anh sợ hãi. Anh chàng ích kỷ nhận ra muốn buộc cô nàng bé nhỏ vào cạnh mãi bên mình. Lần đầu tiên, anh sợ chết. Anh sợ ngủ mãi không dậy. Anh sợ không còn nhìn thấy cô, sợ không còn được bên cô. Anh hối tiếc cô. Vì cô, anh khát khao sống. Dù chỉ thêm một ngày, anh cũng sẽ cố gắng sống, dù điều đó mang đến cho anh đau đến biết dường nào. Anh và cô, cứ sống như thế, trân trọng mỗi phút giây bên nhau, lặng lẽ bên nhau như đôi vợ chồng già.

    Anh tặng cô chú rùa nhỏ làm thú cưng. Vì anh biết, rùa sẽ sống lâu. Nó sẽ thay anh bên cạnh cô cả đời, nó sẽ thay anh thực hiện điều anh bỏ lỡ. Có một loại tình yêu mang tên.. hối tiếc.

    (Mình không thể viết tiếp nữa rồi, nước mắt cứ rơi mãi, phải vào toalet lau nước mắt nước mũi những 3 lần đó, thôi để các bạn tự đọc, tự cảm nhận tình yêu đẹp của cả hai người nha)​
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng chín 2023
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...