Huyền Ảo Hậu Cung Của Mị Được Lập Từ Vạn Giới - Amane

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Amane, 10 Tháng tám 2021.

  1. Amane

    Bài viết:
    0
    Hậu Cung Của Mị Được Lập Từ Vạn giới

    Tác giả:
    Amane

    Thể loại: Np, 18+, xuyên không, hệ thống, incest, tiên hiệp, huyền huyễn, hiện đại, cổ đại, sủng..

    [​IMG]

    Giới thiệu truyện: Nàng là một trong những người mạnh nhất của Thương Phong đại lục, trên người mang hệ thống tu luyện đỉnh cao, nhưng cuối cùng vẫn bị những người thân thiết nhất bên cạnh ám toán mà chết, đến phút cuối cùng nàng đã tự bạo nguyên thần, đánh đổi tất cả để vùi lấp hết những kẻ đã từng hại nàng nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

    Mang theo uất hận nàng trọng sinh vào một thai nhi và bị hệ thống phong ấn hết kí ức đến năm 15 tuổi, cuốn công pháp mạnh nhất về song tu không rõ đảng cấp mà kiếp trước nàng nhận được từ hệ thống nhưng chưa bao giờ tu luyện nó. Kiếp này chính cuốn công pháp đó đã đem nàng lên 1 cấp độ mới, nó cho nàng rất nhiều thứ, kèm theo đó là vô số nam nhân trước đó song tu cùng nàng đi lên đỉnh cao của vạn giới.

    Mấy nàng thứ lỗi cho tui chứ trình giới thiệu của tui kém lắm, truyện này là truyện 18+ nhưng sẽ có cốt truyện đàng hoàng, thịt thà đầy đủ nên yên tâm, tui học văn cũng được vả lại truyện này tui đã có sẵn cốt truyện cũng như bố cục hết từ năm trước rồi nhưng đến giờ mới dám viết, chương truyện có lẽ sẽ nhiều, nhưng bao nhiêu thì cũng phải tùy vào các nàng có ủng hộ không nữa chứ, vậy nên tui vứt hết liêm sỉ cầu các nàng ủng hộ truyện nghe, thân.. thân.. thân..

    À mà các nàng tuyệt đối không cần lo về mặt nam chủ nghe, đầy đủ loại hình nam chủ luôn, từ phúc hắc, ngạo mạn, băng sơn, ấm áp, lạnh lùng, ác độc, thú nhân.. sẽ có hết, hơn nữa nam chủ toàn sạch, cơ tám múi, hung khí đại, tinh lực dư thừa, sói một đêm bảy lần vẫn ổn như thường, các nàng yên tâm nhập hố nghen..

    Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác Phẩm Sáng Tác Của Amane
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  2. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Xuyên không, trọng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đùng, Đùng.." Bầu trời đầy mưa giông nổi lên những tia sáng cắt ngang thiên địa, lúc này trên đỉnh vân phong đứng lấy ba thân ảnh, chỉ thấy một nữ nhân với mái tóc trắng, lông mày trắng như tuyết với đôi môi đỏ rực đang bị mái tóc rối bời che gần hết nhưng đang không ngừng trào máu hướng về hai thân ảnh đứng trước mặt nói "Tại sao, tại sao chứ, tại sao các ngươi lại phản bội ta.." Nàng run rẩy đôi môi một tay đang che lấy bụng đầy máu nhuốm đầy váy trắng mỹ lệ của mình, một tay cầm bội kiếm chỉ về đôi nam nữ trước mặt

    "Tại sao ư, tại vì thanh ca yêu ta nhiều hơn tiện nhân ngươi, quanh năm chỉ biết giữ cái mặt lạnh tanh tu luyện, thì ngươi làm được cái gì chứ, nếu không phải vì chiếm được cơ gia thì bọn ta đâu phải lén lút yêu nhau như thế này" một người con gái mái tóc đen với khuôn mặt diễm lệ sắc sảo đang không ngừng cười chế giễu và tựa đầu vào trong ngực người nam nhân bên cạnh.

    Người nam nhân này không tính là tuyệt sắc nhưng lại mang 1 gương mặt ấm áp gần giũ khiến người ta luôn muốn chủ động lại gần, lúc này lạnh mặt hướng về phía nữ nhân đang đổ đầy máu kia

    "Tuyết Nhi nói đúng rồi đó, nếu không phải vì chiếm được cơ gia thì ta đâu phải ngàn năm nay không ngừng lấy lòng nữ nhân mặt lạnh như người chứ" vừa nói vừa không ngừng từng trận lửa nóng, bàn tay không ngừng xoa xoa đại thủ của người nữ nhân tên Tuyết nhi bên cạnh làm cho ả ta không ngừng phát ra những tiếng dụ hoặc mê người.

    "Đồ cẩu nam nữ các người, ta chưa từng đối xử tệ bạc với hai người, một người là ta cứu ra từ bọn buôn nô lệ, một người là ăn mày ta thu nuôi, nhưng luôn coi như huynh đệ tỷ muội đối đãi.. khụ. Khụ..". Vừa nói dứt lời nàng liền ho ra một ngụm máu, máu tiêu dính lên y phục và máy tóc màu trắng làm nàng giờ phút này vừa thê thảm vừa diễm lệ mê người, sau đó nhìn hướng người nam nhân nói tiếp.

    "Thậm chí, khi biết được tâm ý của ngươi ta cũng đã chấp nhận ngươi, không màng thân phận mà lập hôn ước với ngươi, vậy.. khụ.. khụ khụ" Đang định nói tiếp thì nàng không ngừng ho ra từng ngụm máu đỏ tươi nhuốm tanh cả một vùng không gian thì người nam nhân kia mới bày ra vẻ mặt đê tiện hạ lưu, đâu còn là vẻ mặt ấm áp mà người ta muốn lại gần nữa, giờ phút này nhìn hắn như một tên đê tiện, âm hiểm xảo trá

    "Làm hôn phu của ngươi, nực cười, ngàn năm nay thậm chí cả đến một ngón tay của ngươi ta cũng chạm không đến thì hôn phu cái thá gì" Nói xong hắn lấy khuôn mặt biến thái đê tiện nhìn vão nữ nhân trong ngực "Đau như Tuyết Nhi biết ta cần gì biết ta muốn gì".

    Nói xong hắn lại nhìn nữ nhân áo trắng kia mặt lạnh nói "À, mà nãy giờ ngươi nói nhiều quá rồi đó, đi chết được rồi"

    "Chết, dù chết ta cũng phải lôi theo đôi cẩu nam nữ các người" Ngửa mặt lên trời hết lớn vận chuyện linh khí yếu ớt còn lại trong cơ thể, đan điền rung chuyển dữ dội, linh lực cấp tốc bành trước ra xung quanh, đúng bây giờ nàng đang muốn tự bạo nguyên thần, muốn lôi theo đôi cẩu nam nữ này chết cùng.

    "Không ổn, chạy" Người nam nhân mặt mày đe tiện lúc này xám như tro hướng người nữ nhân bên cạnh nói, từ trong ngực cấp tốc lấy ra một lá phù nhanh chóng bóp nát. Hai người nhanh chóng tiêu thất trong thiên địa, giờ phút này chỉ còn lại một vụ nổ lớn chấn động cả đỉnh vân sơn, xuyên thấu cả những lôi kiếp trên trời.

    "Keng, sinh mệnh kết thúc".

    "Keng, xác nhận đủ điều kiện tái tạo sinh mệnh mới, đang trong tiến trình tái tạo..".

    "Keng, hoàn tất tái tạo sinh mệnh, hệ thống tự động ngủ đông mười lăm năm".

    Địa cầu, Vọng Hải, Trung Quốc năm xxx, trong một biệt phủ xa hoa, "óe, óe.." tiếng trẻ con khắp vang vọng khắp biệt phủ, lúc này người hầu mới vội vàng nhấc điện thoại gọi lên "Lão gia, tiểu thư chào đời rồi." Vừa nói xong đầu bên kia liền lập tức cúp máy.

    Gần mười lăm năm sau.

    Lúc này trên một chiếc siêu xe, phía sau đang ngồi một cô gái. Cô gái này có bộ tóc đặc biệt khác người, bộ tóc trắng như tuyết mùa đông dài quá mông, dôi mày liễu sắc sảo trắng y hệt như bộ tóc kia. Làn da trắng như tuyết lúc này đang mặc bộ đồng phục màu đên trắng của nhà trường càng tôn lên làn da của của cô ấy. Đôi môi đỏ rực kèm theo đó là khuyên mặt trắng bóc tuyệt mỹ như thiên sứ lại hàm chứa trong đó một ít vẻ diễm lệ và kiều mị, có lẽ cô ấy thực sự là một thiên sứ nếu như phía dưới không phải là một đôi gò bông ngoại cỡ như đang muốn nổ tung bộ đồng phục kia.

    Vòng eo ma quỷ lúc hiện lúc ẩn sau bộ đồng phục, dưới bộ váy dài qua gối một chút là 1 đôi chân ngọc đẹp không tì vết. Cả người không ngừng tỏa ra hương thơm dụ nhân, nếu nói cô gái này cao chỉ khoảng một mét sáu mươi lăm liệu bạn có tin! Tỉ lệ cơ thể quá hoàn hảo vượt xa cả nhưng siêu mẫu quốc tế.

    Lúc này bỗng "ring ring ring" tiếng điện thoại kêu không ngừng vang lên, cô gái liền vội vàng từ trong cặp sách lấy ra điện thoại và nghe, đầu dây bên kia cất tiếng trước.

    Một giọng nói trầm ấm, mang theo vẻ cưng chiều vang lên "Thiên Linh, con về đến nhà chưa, con thích quà gì về ba mua cho con"

    Lập tức một giọng nói ngọt ngào dụ nhân vang lên "Ba, con không cần gì hết, ba đi nhanh rồi về với con" Giọng nói dụ nhân nhưng mang theo vẻ nũng nịu làm người nghe thật thực cốt tiêu hồn.

    "Rồi, rồi, ba về liền" giọng nói vẫn mang theo vẻ cưng chiều tột độ lại ấm áp khôn lường, vừa nói xong đầu dây bên kia liền vang lên "tút, tút".

    Lúc này trong một văn phong lớn, xa hoa, đang ngồi một người nam nhân nhìn thực trẻ tuổi, mát sáng, mày kiếm, khuôn mặt góc cạnh điển trai nhưng mang theo khí chất già giặn và ấm áp đang không ngừng nhìn về hình nền điện thoại, hình nền điện thoại lúc này nhìn vào là liền nhận ra đây chính là cô gái tên Thiên Linh ngồi trên xe lúc nãy. Bỗng tiếng "cạch, cạch" gõ cửa vang lên.

    "Vào đi" Giọng nói lạnh lùng từ nam nhân ấm áp hồi nãy vang lên giờ chỉ toàn phát ra vẻ lạnh lùng, băng sơn làm người không tự giác được mà run sợ.

    Cánh của mở ra, kèm theo đó là một thân ảnh đang mang theo một ít tài liệu, đạt trên bàn liền hướng mặt về người nam nhân kia nói.

    "Chủ tịch, đây là tài liệu mà ngài cần, xe cũng đã chuẩn bị xong".

    "Rồi" Giọng nói lạnh lùng lại vang lên, người vừa đưa tài liệu vào liền lập tức ra ngoài.

    Trong phòng giờ chỉ còn người nam nhân được gọi là chủ tịch kia, lặng lẽ giở tài liệu ra xem qua chút, liền ra khỏi phòng hướng về dưới công ty mà đi.

    Trên dường đi, gặp không ít người gọi nam nhân kia là Cơ tổng cũng như cũng như một tiếng chủ tịch, nhưng người nam nhân vẫn biểu hiện một khuôn mặt lạnh lẽo đi đến một chiếc siêu xe dưới công ty rồi hướng về phía nội thành xa hoa của vọng hải mà đi.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  3. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Hệ thống thức tỉnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong một biệt phủ xa hoa ở nội thành Vọng hải, hay còn được biết đến là khu vực giành cho vương giả, hào môn thế gia, từng tấc đất ở đây được định giá bằng vàng, là một trong những nơi xa hoa nhất của Trung Quốc.

    Lúc này trời cũng đã chuyển dần thành tối, một chiếc siêu xe chầm chậm tiến vào gara của biệt phủ hào hoa kia. Bước xuống xe là một nam nhân phất trần tuấn lãng, giờ khắc này khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng lại mang một chút ấm áp.

    Nhìn con gấu bông cầm trong tay rồi nhanh chóng tiến vào biệt phủ nguy nga kia.

    Cửa mở ra "Chào mừng lão gia trở về" các người hầu và quản gia đứng ngay ngắn ở hai bên đang kính chào người đàn ông trước mắt, hay nói đúng hơn là Cơ tổng.

    "Ừm" Người đàn ông lạnh lùng đáp, chầm chậm đi vào hướng quản gia hỏi "Thiên Linh, con bé đâu, hai tên kia về chưa".

    "Thưa lão gia, tiểu thư đang tắm, đại thiếu gia chưa về, nhị thiếu gia đang ở trong phòng". Quản gia cung kính đáp người đàn ông trước mắt.

    Người đàn ông chẳng nói gì, chầm chậm cầm theo con gấu bông đi lại bàn tiệc với chiếc bánh kem cắm cây nến số mười lăm với vô vàn sơn hào hải vị khác, lúc này trên bàn tiệc chỉ ngồi lấy một mình hắn.

    Nhiều năm qua vẫn vậy, con gái của hắn Thiên Linh của hắn không thích những nơi hay những bữa tiệc ồn ào. Sinh nhật của con gái hắn chỉ đơn giản là những người trong nhà tập trung lại rồi chúc mừng con bé, thế là con bé đã hạnh phúc rồi, và năm nay cũng vẫn vậy, cũng chỉ đơn giản như thế.

    Lúc này từ một căn phòng nào đó trong biệt phủ, một thân ảnh với mái tóc màu đỏ rực, kèm theo là đôi mắt màu hổ phách tầm 20 tuổi mang theo khí tức của tuổi trẻ hiện hữu trên khuôn mặt tuấn lãng đi ra khỏi phòng. Lúc này trên tay hắn dường như đang cầm một chiếc vòng ngọc kèm theo đó là khuôn mặt hớn hở đi nhanh về phía bàn tiệc.

    "Ba mới về à" Hỏi một câu cho có lệ rồi nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc, trên tay vẫn không ngừng xem kỹ chiếc vòng ngọc màu trắng lấp lánh như thủy tinh, trên mặt thì cười hớn hở.

    Người đàn ông trước mặt vẫn mặt lạnh không đáp, vì hắn biết đó chỉ là câu nói cho có lệ của con trai hắn mà thôi, cũng chẳng quan tâm gì nhiều.

    "Kẹt.." Tiếng cửa được đẩy ra nhưng không phải là cửa phong tắm làm hai người nam nhân trên bàn tiệc kia nhảy dựng một trận.

    "Đại thiếu gia, hảo" Quản gia thấy vậy lập tức cung kinh với người nam nhân vừa đi vào trước mặt, đó là một người nam nhân tầm 24 tuổi, thân mặc quân trang chiến phục, dáng người cao kết hợp với cơ bắp hữu lực trong bộ quần áo tạo lên một cảm giác nặng nề.

    Trên áo còn đen huân chương tước hàm cao quý, chỉ riêng thế thôi cũng đã khiến cho vô số người phải ngước đầu nhìn theo. Đầu tóc đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng, làn da bánh mật khỏe khoán, đoi mắt màu hổ phách đang sục sôi ý chí chiến đấu, gương mặt góc cạnh nhưng đầy dã tính, tạo ra uy áp vô hình như một con dã thú.

    Người đàn ông cũng như hai người kia, chào hỏi nam nhân kia một tiếng rồi ngồi vào bàn tiệc, từ trong túi quần lôi ra một chiếc vòng cổ màu bạc, con ngươi lay động lộ vẻ ôn nhu có chút chờ mong.

    Tầm vào phút sau lại là tiếng "kẹt" Nhưng tiếng này phát ra từ tầng trên khiến ba nam nhân ngồi dưới không khỏi xốn xao một mảng, lại một lúc sau, một nữ nhân họa thủy ương dân bước ra từ phòng.

    Trên thân cô gái lúc này đang mặc một bộ váy ngắn màu trắng mỏng dài quá đầu gối, bộ ngực ngạo nhân cùng bờ mông cao vểnh lên đang không ngừng ẩn hiện trên bộ váy. Mái tóc màu trắng đang ướt xõa qua bờ mông căng tròn cộng thêm đôi mắt màu tím mộng ảo, làm nữ nhân ấy bây giờ phá lệ mê người.

    "Minh ca, Hạo ca, ba, ba người mới về à!" nữ nhân nhanh chóng đi nhanh xuống bàn tiệc. Bộ ngực bạo mãn cứ phập phà phập phùng lên xuống lúc đi nhanh, khiến ba nam nhân bên dưới đỏ cả mắt, nàng nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc.

    "Khụ, khụ.. Bọn ta cũng mới về thôi" Nam nhân băng lãnh nhanh chóng định thần lại, khụ khụ vài tiếng liền nhượng hai người kia cũng theo nhau ổn định lại. Nàng cũng chả nghi ngờ gì lắm, liền cười nói vui vẽ với ba nam nhân một lúc.

    "Chúc mừng sinh nhật, tiểu Linh" Nói xong ba nam nhân thi nhau trao quà, nam nhân băng lãnh tặng trước, tặng cho cô gái một con gấu bông màu trắng. Đôi mắt của nó cũng màu tím giống như nàng, được làm từ thứ đắt đỏ là kim cương tím.

    Người nam nhân tiểu Minh tặng tiếp theo, quà của hắn là một chiếc vòng cổ tinh xảo màu bạch kim, có một viên kim cương xanh đính trên mặt dây chuyền, hắn nhẹ nhàng đi lại, vén lên chiếc cổ trắng ngần nhẹ nhàng mà đeo lên.

    Người cuối cùng đương nhiên là tiểu hạo, hắn nhẹ nhàng nhấc tay nàng lên đeo vào tay cho nàng.

    Lúc này nằng thật sự hạnh phúc, đang ôm con gấu bông mà ba ba tặng, đeo vòng cổ của Minh ca và Hạo ca, nàng vui vẻ hướng về phía bọn họ cười nói "Cảm ơn baba, Minh ca, Hạo ca".

    "Được rồi, con ước đi Linh nhi" Người đàn ông mặt lạnh nói, nhưng giờ trên mặt hắn đâu có lạnh nữa, trên gương mặt đầy vẻ ấm áp và nuông chiều nhìn về phía con gái của hắn.

    Nàng thầm ước vài câu rồi thổi nến, nhưng lúc cây nến vừa tắt, dị biến xảy ra, đột nhiên nàng ôm đầu thống khổ kêu lên "ah, đau quá, đầu con đau quá..". Nàng thống khổ kêu vài tiếng thì liền ngã vào trong ngực của người nam nhân được nàng gọi là Minh ca.

    Hắn hốt hoảng gào lên "Linh nhi, em sao không, em không thể có chuyện gì được..". Nói xong liền bế nàng hướng ra ngoài của chạy đi. Lúc này hai nam nhân còn lại cũng thực hoảng hốt, vội vàng đuổi theo "Quản gia, nhnh liên hệ bệnh viện tư nhân giang thành, nhanh" Lời này cũng cả biết là từ nam nhân nào phát ra.

    Quản gia thực hoảng hốt nhanh chóng nhấc máy gị lên. Lúc này ba nam nhân ngồi trên xe, trân mặt là lo lắng hoảng hốt "Linh nhi, nhất định không thể có việc gì.. nhất đinh, nhất định..".

    * * *

    Sáng hôm sau, bệnh viện Giang thành, một bệnh viện nổi tiếng ở cả nội và ngoại thành, lúc này trong một căn phòng bệnh sang trọng đang nằm lấy một nữ nhân tuyệt mỹ, và một nam nhân đang nằm gục ở đầu giường. Nữ nhân đột nhiên mở ra đôi mắt màu tím u mê, lẩm bẩm trong miệng "Ta đây là trọng sinh rồi". Nói xong lại gằn nhẹ một tiếng "Đôi cẩu nam nữ, chờ đợi cơn thịnh nộ của ta đi".

    Một thanh âm vang lên trong đầu:

    "Keng, hệ thống thức tỉnh hoàn tất".

    Tui hỏi xíu mấy nàng thích cốt truyện nhanh hay chậm chậm thui thì bình luận cho tui biết nha. Để tui lường
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  4. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Quyết định, hồi ức và hiện tại

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Âm thanh máy móc vang lên vừa dứt, nàng liền bị kéo vào 1 vùng không gian trong hệ thống, ở đây nàng được tiếp thu hết ký ức của quá khứ và cả hiện tại.

    "Hệ thống, ngươi không biến mất" Nàng nhìn hệ thống với vẻ mặt nghi hoặc. Vì lúc trước nàng tự bạo nguyên thần thì hệ thối phải bị diệt rồi chứ. Sao giờ lại ở đây, đã vậy lại còn trọng sinh với nàng.

    "Keng, Hệ thống là một thể với ký chủ".

    "Do tiêu hao năng lượng để ký chủ trọng sinh. Bổn hệ thống phải ngủ đông mười lăm năm".

    "Ra là vậy..". Sau đó nàng cũng không hỏi gì nhiều, nàng lục lại những ký ức mới ở thế giới, càng xem trong lòng lại càng trào dâng lên một cảm giác hạnh phúc. Thứ mà cả vạn năm trước nàng chưa bao giờ thật sự có được.

    "Hệ thống, mở bảng trạng thái".

    Ký chủ: Cơ Thiên Linh.

    Tuổi: Mười lăm.

    Cấp độ: Người bình thường.

    Công pháp: Vô

    Điểm thành tựu: 0

    Trữ vật: Âm dương long phượng quyết (Cấp độ: Không rõ).

    Vũ kỹ, thân pháp, đan dược, linh thú: Vô.

    Nàng nhìn bảng trạng thái ngẫm nghĩ. Khi tự bạo đáng lý ra là tất cả mọi thứ đều mất hết rồi chứ. Tại sao công pháp không rõ đẳng cấp kia vẫn còn. Thiết nghĩ đến vấn đề khác nàng liền hỏi thử hệ thống nguyên nhân, kết quả chỉ là câu trả lời lạnh băng từ hệ thống.

    "Keng, ký chủ không đủ quyền hạn để biết về điều này..".

    Nghe câu trả lời vậy, nàng cũng chả hỏi thêm. Đời trước vì tài nguyên tu luyện không thiếu. Nàng củng chả quan tâm đến cái công pháp song tu này, nhưng giờ.. Nàng chỉ là một người bình thường. Hơn nữa kiếp trước nàng cũng nghe nói qua song tu là cách tu luyện nhanh nhất.

    Hồi đó nàng thủ thân như ngọc chẳng quan tâm đến cuốn công pháp này. Nhưng muốn nhanh chóng trở về báo thù đôi cẩu nam nữ kia thì song tu có là gì chứ. Nghĩ là làm

    Lập tức từ trong hệ thống nàng lấy ra mộ mảnh ngọc bội. Từ miếng ngọc xuất hiện hình ảnh của long phượng giao nhau, khí tức tràn ra khắp tứ phía trong không gian hệ thống.

    Một giọt máu nhỏ lên miếng ngọc bội. Hàng loạt văn tự cổ xưa tràn vào đầu nàng. Chúng đang dung nạp linh khí và thanh tẩy những tạp chất tồn đọng.

    Không biết bao lâu, trong không gian hệ thống một cô gái tuyệt mỹ đang ngồi tĩnh tâm tu luyện. Đột nhiên, đôi mắt chợt mở, một màu tím huyền ảo hút nhân đang lóe sáng. Không còn là khí tức thuần khiết như thiên sứ nữa. Thay vào đó, khí tức bây giờ thực mị nhân, câu hồn đoạt phách người khác, nhất là nam nhân.

    Nàng cũng nhìn ra sự thay đổi của bản thân so với lúc trước rất nhiều, bảng trạng thái chợt mở.

    Ký chủ: Cơ Thiên Linh.

    Tuổi: Mười lăm.

    Cấp độ: Luyện khí sơ kỳ.

    Công pháp: Âm dương long phượng quyết (Cấp độ: Không rõ).

    Điểm thành tựu: 0.

    Không gian pháp bảo: Long phượng châu (Địa cấp hạ phẩm pháp bảo: Có thể thang cấp).

    Vũ kỹ, thân pháp, đan dược, linh thú: Vô.

    Sau khi dung hập cũng như dưới sự dẫn dắt của công pháp. Nàng đã thành công bước vào con đường đầu tiên của tu luyện. Nhìn thấy sự thay đổi của mình, nàng không khỏi nắm chặt tay.

    "Đôi cẩu nam nữ, ngày ta trở về Thanh Phong giới, là ngày tàn của các ngươi".

    Về long phượng châu, theo như hệ thống giải thích cho nàng. Nó là vật phẩm đi kèm với người tu luyện công pháp, tuy chỉ có địa phẩm nhưng nó có thể thăng cấp. Thế là đã không tồi rồi.

    Tiến vào không gian thăm dò sơ qua. Không gian chỉ khoảng năm mét vuông nhưng cũng đã có cỏ cây hoa lá. Cung thoang thoảng được một ít linh khí.

    Thoát ra khỏi hệ thống, thời gian bên ngoài vận không hề thay đổi tuy nàng ở trong hệ thống cũng khá lâu. Quay mặt qua nhìn người nam nhân trước mặt. Người nam nhân trông khoảng tầm ba mươi tuổi gì đó nhưng thực tế đã hơn bốn mươi rồi, gương mặt phất trần tuấn lãng. Trông có vẻ rất mệt mỏi nằm ở cạnh nàng, đây là ba của nàng ở thế giới này.

    Theo ký ức khi nàng chứ thức tỉnh, người nam nhân này tên Cơ Thiên Bảo. Gia chủ của Cơ gia, chủ tịch của tập đoàn Cố thị, là một trong những người nam nhân quyền lực nhất ở vọng hải.

    Nàng tên là Cơ Thiên Linh là em út, trêи còn có hai ca ca. Đại ca là Cơ Minh, hai mươi bốn tuổi là trung tướng trẻ nhất trung quốc, từng thực hiện rất nhiều vụ chống tội phạm, khủng bố hàng đầu thế giới. Nhị ca là Cơ Hạo hai mươi tuổi, đang học ở đại học Vọng Hải. Thiếu gia của Cơ thị.

    Đặc biệt là cả ba người con đều là Cơ Thiên Bảo dùng thụ tinh nhân tạo và công nghệ để tạo ra tới. Ký ức cho nàng biết là cả ba người nam nhân này đều cực kỳ ghét nữ nhân. Những lần tiếp xúc gần với nữ nhân là cực kỳ ít chứ đùng nói là thân mật, nhưng ngoại trừ nàng.

    Cả ba người đều đối xử với nàng cực kỳ tốt, luôn nuông chiều và dung túng nàng. Chưa có cái gì nàng muốn mà không có được cả.

    Kết thúc hồi ức, Lặng lẽ duỗi tay vuốt tóc người nam nhân đang gục bên cạnh, làm nàng không khỏi nhớ về kiếp trước.

    Kếp trước nàng là tiểu thư của cơ gia, nhưng phụ mẫu bị ám sát khi nàng còn rất nhỏ tuổi. Khi đó nàng còn chưa kịp cảm nhận được hạnh phúc gia đình là như thế nào.

    Nàng lớn lên trong sự ghẻ lạnh của người trong tộc, không có thiên phú tu luyện, hằng ngày bị ức hϊế͙p͙. Cơ duyên làm nàng đạt được hệ thống rồi quất khởi. Nàng trưởng thành trong sự đau khổ và luôn muốn tìm kiếm sự hạnh phúc, nhưng rồi.. ".

    Khi nàng đang hồi tưởng lại kiếp trước thì bỗng chốc tiếng nói vui mừng vang lên.

    " Linh.. linh nhi, con tỉnh rồi, bác sĩ, bác sĩ.. "Người nam nhân, hay đúng hơn là baba nàng thấy nàng tỉnh liền vội vàng gào lên gọi bác sĩ. Nhìn người ba của nàng, người nam nhân lo láng cho nàng như vậy, trong lòng bỗng chốc dâng lên một dòng nước ấm. Nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn.

    " Ba, được rồi, Linh nhi không sao, Linh nhi muốn về nhà ". Nàng nhẹ nhàng nói cho hắn.

    " Nhưng.. nhưng.. con.. ". Hắn vẫn vội vàng, lo lắng hỏi, nhưng ngay lập tức bị nàng cắt đứt.

    Nàng giả bộ hơi giận chút nói:

    " Ba, con không sao thật mà, hửm ".

    " Hảo, ba đưa con về ". Hắn nhìn nàng một lúc rồi nói, nhìn nàng không có việc gì. Dù hắn vẫn rất lo lắng, nhưng hắn cũng sợ nàng giận, liền hùa theo nàng (Mồ, mị cũng muốn được sủng như vậy, nhưng đến giờ còn độc thân cẩu này, ghét ghê)".

    Các nàng đọc truyện vui vẻ hihi
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tám 2021
  5. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Tu luyện, công pháp song tu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên đường trở về, nàng không ngừng suy ngẫm một số thứ. Cảm nhận một chút, thế giới này tuy linh khí rất mỏng như cũng có. Điều này đồng nghĩa với việc thế giới này vẫn tồn tại người tu chân.

    Lục lại ký ức một lát, quả nhiên đúng như nàng dự đoán, Cơ gia của nàng ở thế giới này cũng là một gia tộc tu tiên. Chẳng trách vị thế là cao như vậy. Hơn nữa nàng còn biết người tu tiên ở thế giới này cực kỳ hiếm. Gần như nhân loại không hề biết đên chuyện này, vẫn chỉ nghĩ đây là một thế giới bình thường.

    Nàng được sinh ra trong gia tộc tu tiên. Nhưng không may là nàng trời sinh kinh mạch không thông, khó có thể tu luyện. Ba và các ca ca nàng đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không được. Dẫu nàng không thể tu luyện, vẫn giống kiếp trước là một phế vật. Nhưng kiếp này nàng lại được yêu thương, được chiều chuộng, được chở che.

    Cảnh giới trước mắt ở thế giới này được chia thành: Luyện lực - Nội tráng - Tông sư - Đại tông sư - Thiên sư. Có năm cấp độ, mỗi cấp độ được chia thành bốn tiểu cảnh giới nhỏ hơn giống kiếp trước của nàng là: Sơ kỳ - Trung kỳ - Hậu kỳ - Đỉnh phong.

    Cảnh giới nội tráng là bước đầu của tu luyện, cảnh giới này giúp người tu luyện khỏe hơn gấp chục lần người bình thường, giúp gân cốt dẻo dai, tịnh hóa cơ thể.

    Cảnh giới nội tráng, vận dụng nội lực để tấn công, khác với nội tráng là chỉ dùng được ngoại lực.

    Cảnh giới tông sư, có thể tay không dẫn vật, vận dụng nội lực ở mức độ cao hơn, đả thương đối thủ ở khoảng cách xa không thành vấn đề.

    Cảnh giới đại tông sư và thiên sư thì theo như ký ức, đại tông sư cả thế giới chỉ có vài người. Họ đề là lão quái trăm tuổi, không mặc sự đời, số lần ra tay cực ít, không ai biết họ mạnh ra sao. Cảnh giới thiên sư tương truyền là có thể dời non lấp biển cưỡi mây vượt gió, nhưng chưa có ai đạt đến cấp độ này.

    Và người ba trước mặt này của nàng là một người tu luyện đạt đên nội tráng hậu kỳ hàng thật giá thật. Hai ca ca của nàng, đại ca cũng mới bước vào nội tráng, còn nhị ca thì đang kẹt ở luyện lực hậu kỳ.

    Trên đường đi về của chả có gì cả, ba nàng thì lái xe còn nàng ở đằng sau thử tu luyện một chút. Một lúc sau nàng chẩm rãi mở mắt

    "Hài.. Linh khí thực loãng, tu luyện như này hết thọ nguyên rồi cũng không đạt nổi trúc cơ, báo với chả thù". Nàng than thở nhẹ một chút, xe bỗng chốc dừng lại ở một biệt phủ xa hoa, nàng đã về đến nhà.

    Như thường lệ, vừa về là đã thấy quản gia và người hầu ra nghênh đón, nàng cũng chả quan tâm lắm.

    Cơ Thiên Bảo nhìn người hầu rồi quay sang nhìn nàng Linh nhi của hắn đã hôn mê hai ngày liền, chưa có gì vào bụng cả.

    "Quản gia, bảo người hàu chuẩn bị cho tiểu thu mấy món tẩm bổ".

    "Baba, con lên phòng nghỉ một lát, lát nữa thức ăn ba bảo người hầu để trước của phòng cho con là được". Nàng nhẹ nhàng quay sang hắn, bây giờ khí chất của nàng khác hoàn toàn lúc trước. Không phải là khí chất thuần khiết gì đó nữa mà lã vũ mị câu nhân, làm người tiêu hồn thực cốt.

    Nhận ra sự thay đổ lớn của con gái, nhượng Cơ Thiên Bảo không khỏi một trận bất ngờ. Tim của hắn không biết sao bỗng nhiên tăng tống, hơi thở cũng dồn dập lên. Nhưng điều này chỉ là thoáng qua thôi, sau đó hắn liền bày ra vả mặt thực nuông chiều nhìn nàng.

    "Hảo, vậy để ba dìu con lên phòng".

    Nàng cũng chẳng có ý định cự tuyệt, cả đời chưa từng có được cảm giác hạnh phúc. Bây giờ có rồi thì phải biết nắm bắt, Hắn dìu nàng lên phòng. Nhìn từ xa cứ ngỡ là một đôi tình nhân, chứ ai nghĩ là ba con chứ.

    Cứ như vậy một đường hắn dìu nàng lên phòng, biểu hiện của Thiên Vạn Bảo lúc này bình thường y như người cha đối với con vậy. Nhưng ai bết sâu trong lòng hắn hiện tại là một mảnh lửa nóng, lúc này nàng vẫn mặc một bộ váy mỏng như màu đỏ.

    Sự tương phản giữa mái tóc và đôi mày liễu trắng như tuyết càng tô lên vẻ vũ mị của nàng. Hắn cao hơn nàng rất nhiều. Đứng ở góc độ của hắn là vừa đúng có thể chiêm ngưỡng được 2 mảnh trắng bóc trên ngực nàng. Rạch ở giữ là một đường sâu hun hút. Nhượng hắn không khỏi đỏ cả mắt.

    Nhiều năm qua thì đây là lần đầu hắn có cảm xúc mãnh liệt với nàng đến như vậy. Chỉ dìu nàng một đoạn lên phòng mà khiến hắn cảm giác như đang bị tra tấn bởi cực hình vậy.

    Đóng của phòng lại, lúc này ở ngoài vẫn bình thường. Nhưng của vừa đóng lại mặt nàng không tự giác được đỏ lên, khí tức xử nam cương dương vẫn thoang thoảng đâu đây. Nàng không khỏi mắng một tiếng chết tiệt, thì ra tất cả những điều này là do quyển công pháp kia gây ra.

    Qua hệ thống, thì nàng cũng biết quyển công pháp kia không phải là quyển công pháp song tu thông thường. Không phải muốn song tu với ai cũng được.

    Mà nam nhân cùng song tu với nàng bắt buộc phải thỏa mãn điều kiện của quyển công pháp kia. Nếu không sẽ bạo thể mà chết, hệ thống cũng vô phương cứu chữa.

    Công pháp kia nói, nàng muốn song tu với bao nhiêu nam nhân cũng được. Sau khi song tu thì nàng sẽ đối với nam nhân đó cũng như nam nhân đó đối với nàng như có một sứ hút vô hình nào đó, khiến họ không thể buông bỏ. Nhưng điều kiện là tất cả các chỉ số như: Nhan trị, thân thể, tinh lực phải đạt chín mươi trên một trăm thành. Hơn hết khi lần đầu song tu thì người đó phải là xử nam.

    Theo như tìm hiểu thì cả ba chỉ số kia tối đa là một trăm thành mà theo nàng biết thì ở Thương Lan đại lục của nàng hình như chả có người nào đạt chuẩn đi. Thầm nghĩ hồi đó thật may mắn không tu luyện quyển công pháp quái gở này, thân thể nàng sẽ phản ứng lên khi gặp được người đủ điều kiện.

    Đúng rồi đó, người ba ba yêu dấu kia của nàng lại đạt đủ điều kiện mới đau chứ.

    Nghĩ vu vơ một lát rồi nhanh chóng tiến về phía vòng tắm để thay tẩy lại cơ thể. Đã ba ngày nàng không tăm rồi, cộng thêm lúc này được công pháp tẩy gân phạt cốt. Cơ thể giờ thật khó chịu.

    Quần áo cởi ra là một thân hình đẹp như tượng tạc. Làn da mái tóc trắng hơn cả tuyết mùa đông. Bộ ngực phá lệ lớn bạo mãn nhưng luôn ngạo nghễ đứng thẳng không hề rũ xuống chút nào. Vòng eo rắn nước không xương một tay có thể ôm trọn. Bờ mông tròn trịa vểnh cao lên như đang dụ người tới đánh.

    Nàng tự nhìn mình trong gương thầm nghĩ cuốn công pháp kia là chết tiệt mà, thay đổi luôn khí chất của nàng. Cơ thể lại tự sản sinh ra một lực hút chết người đối với nam nhân.

    Cũng chả nghĩ nhiều tắm một lúc rồi khoác luôn bộ đồ ngủ đi ra khỏi phòng tắm. Ăn xong đò ăn mà người hầu mang đến ngoài cửa liền leo lên giường tu luyện cả một đêm.

    Đọc truyện vui vẻ nha mấy nàng
     
  6. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Nhiệm vụ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ trên giường ngủ, một thân ảnh tuyệt mỹ chậm rãi mở mắt. Đôi mắt màu tím mê người nhưng giờ lại ẩn lên vẻ u sầu.

    "Hai, tu luyện cả một đêm cũng chả được bao nhiêu".

    Nàng nhẹ nhàng thở rồi lười biếng vươn vai một chút. Hình ảnh lười biếng đang ngồi trên giường quả là đòn trí mạng của mọi nam nhân.

    * * *

    Nhanh chóng thay đồng phục rồi đi xuống dưới nhà. Ba nàng vì chuyện công ty nên đã đi trước, anh cả thì có nhiệm vụ ở quân sự. Dưới nhà lúc này chỉ còn mỗi cố hạo.

    Cố Hạo thấy nàng liền nhanh chóng chạy lại, nhìn kỹ nàng rồi lo lắng hỏi.

    "Linh nhi, em có sao không, hôm qua làm anh sợ quá".

    "Ổn mà, em khỏe rồi". Đến rồi, lại là cái cảm giác nóng nực hôm qua, người nam nhân trước mặt này cũng đủ điều kiện đây mà.

    Cố ổn định lại tâm lý như chưa có chuyện gì. Nàng nhìn hắn cười nhẹ một cái rồi nhanh chóng theo hắn xuống lầu dùng bữa. Trong lòng cố hạo lúc này cũng nôn nao một cảm giác khó tả. Hắn cảm thấy linh nhi bây giờ rất khác thường ngày, nhưng cũng chả biết khác ở đâu. Nghĩ vu vơ chút, nhanh chóng xuống lầu dùng bữa cùng nàng.

    Hai người dùng bữa trong bầu không khí ngượng ngùng. Xong xuôi, hai người liền tiến ra xe để đến đại học Vọng Vải. Đúng rồi đó, đại học Vọng Hải. Nàng tuy mới mười lăm tuổi nhưng đã học vượt cấp đến đại học, nàng học năm nhất còn anh hai của nàng học năm hai.

    Xe dừng lại ở cổng trường đại học hào hoa. Nơi đây không thiếu như tiểu thư, thế tử hào môn. Tuy vậy nhưng khi nàng và anh hai bước xuống xe thì vẫn khơi theo vô số tiếng hét, cùng người ngước nhìn.

    "Tiểu thư của cố gia thật đẹp a..".

    "Ah.. ah.. nhị thiếu gia Cố Hạo hôm nay đẹp trai quá..".

    Đó, đó. Tuy là đại học danh môn nhưng dẫu sao tập đoàn Cố thị vẫn có uy danh rất lớn ở Vọng hải. Đối với chuyện này nàng cũng cảm thấy bình thường.

    Ngước sang nhìn Cố Hạo Thấy mặt hắn lạnh như băng, trên mặt còn mang lên vẻ chán ghét cực độ. Nhìn hắn bây giờ y như tảng băng sơn, khác hẳn với lúc ở nhà lúc nào cũng quấn lấy nàng bày ra bộ mặt cún con.

    Nàng hướng về khu năm nhất đi tới, đi vào giảng đường, vừa vào liền lạnh lùng hướng về chỗ mình mà đi. Đến chỗ ngồi, gần cuối cùng, liền ngồi xuống. Lập tức khí tức xử nam dương cương xộc vào mũi làm nàng một trận nóng ran.

    Theo bản năng, nàng hướng bên cạnh nhì xem. Chỉ thấy một nam nhân tóc đen nhánh đang nằm gục xuống bàn, chẳng biết mặt mũi ra sao.

    Lục ký ức chút thì nàng biết được người nam nhân đang gục trước mắt tên là Hàn Mặc, là thiếu gia độc nhất của hàn gia. Một trong những gia tộc có uy vọng lớn nhất ở vọng hải. Ba của hắn với của nàng là huynh để kết nghĩa, hai gia tộc cũng qua lại rất nhiều.

    Tính cách của Hàn Mặc y như tên trầm mặc, ít nói. Không tiếp xúc với ai, mà cũng chả ai dám tiếp xúc với hắn. Khi đi học thì lúc nào cũng gục trên bàn đến hết ngày. Dẫu vậy thầy cô cũng chả làm gì được hắn, ai bảo người ta là Đại thiếu gia của Hàn gia đâu.

    Nguyên bản lúc trước thì nàng không ưa tên này lắm, hay nhắc nhở nhưng hắn cũng chả quam tâm. Giờ nàng cũng chả muốn quan tâm hắn làm gì. Chỉ là, ngồi gần hắn cái cảm giác nóng ran, ngứa ngáy trong người nàng không chịu được. Nhìn hắn bây giờ y như một miếng thịt thơm chỉ nhìn được, không ăn được. Vừa nghĩ vậy, lập tức.

    "Keng, phát động nhiệm vụ hôn Hàn Mặc bất kỳ đâu miễn là trên mặt, nhìn thân thể của hắn".

    "Thời gian: 12 tiếng".

    "Phần thưởng: Thành công nhận 100 điểm tích lũy, mở hệ thống thương thành".


    "Thất bại: Trúng dâm dược".

    Âm thanh máy móc liên tục vang lên trong đầu làm nàng á khẩu. Thầm nghĩ không ngờ hệ thống còn có loại nhiệm vụ này. Nếu là lúc trước tất nhiên là mắng hệ thống không có liêm sỉ rồi. Nhưng giờ tu luyện công pháp cũng đã khiến tính cách của nàng trở nên hoàn toàn khác biệt, cũng chẳng thuần khiết như xưa nưa. Liêm sỉ gì đó ăn được không.

    Nàng ngồi ben cạnh hắn hết bốn tiết liền, cái cảm giác nóng rực, ngứa ngáy khắp người không ngừng tăng lên. Nhìn người nam nhân bên cạnh thật muốn quay sang cắn một ngụm.

    "Reng, reng..".

    Kết thúc tiết học thứ tư, mọi người liền nhao nhao đi ra ngoài đến căng tin trường. Khi mọi người ra gần hết bỗng có một nữ nhân tướng mạo diễm lệ ăn mặc sang chảnh đi về phía nàng. Hiển nhiên đây là một tiểu thư nhà giàu

    "Linh nhi, Đi căng tin với mình không". Nghe có tiếng người gọi, cái cảm giác nóng rực phút chốc tan biến, nàng nhìn người con gái trước mặt thì biết đươc. Đây là tiểu thư của Lê gia, một gia tộc khá có tiếng ở Vọng Hải, nàng ta tên Lê Diễm. Là bạn thân của nàng lúc trước.

    "Thôi, mình không thấy đói". Nàng cười cho có lệ nói với cô gái trước mặt

    Cô gái tên Lê Diễm đó vẫn không chịu buông tha.

    "Vậy để mình mua lên cho cậu".

    "Thôi, không cần đâu mình không thấy đói, cậu đi đi".

    Cô gái kia đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc rồi hướng về ngoài phòng học mà đi.

    Nếu là lúc trước thì nàng nhìn không ra, nhưng giờ thì khác. Cô gái tên Lệ Diễm đó nhìn thì như đối xử với nàng rất tốt. Có điều từ đáy mắt lại hiện lên vẻ mưu mô và xảo quyệt, cái bản mặt này giống với con cẩu nữ kiếp trước kia. Với loại người này không nên tiếp xúc nhiều.

    Nghĩ vu vơ, nàng nhìn xung quanh phát hiện bây giờ trong phòng chỉ còn lại mỗi nàng và Hàn Mặc. Nhìn sang người nam nhân dùng tay lay động hắn một lát. Thầm nghĩ hình như hắn ngủ rồi, thiết nghĩ đây là cơ hội tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ. Nghĩ là làm.

    Nàng lẳng lặng ghé người lại sát hắn, thân thể nàng so với hắn chẳng khác gì người tí hon với người khổng lồ. Ép sát thân thể mê người vào cách tay hắn. Đô gò bông đầy đặn không ngừng ma sát với cánh tay làm thân thể nàng phát ngứa.

    Nhẹ nhàng ghé nàng vào khuôn mặt tuấn lẵng, băng sơn đang toát lên vẻ lười biếng, đưa khuôn mặt lại gần. Bờ môi đỏ mọng ướt át liền chạm nhẹ vào gò má cảu hắn.

    Hôn xong nàng liền nhanh chóng rút người lại, mặt nàng lúc này đã xuất hiện ửng hồng nhàn nhạt.

    Các bạn đọc truyện vui vẻ
     
  7. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Nhiệm vụ hoàn thành, thương thành hệ thống (H nhẹ)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rụt người lại ổn định một lúc, hít vào một hơi. Nàng nhẹ nhàng cúi thấp người chen vào phía dưới người của hắn, tư thế cực kỳ ám muội.

    Lúc này ở khoảng cách gần như thế, tên Hàn Mặc này lúc nào cũng chỉ mặc mỗi áo sơ mi mỏng, khóa sơ áo khoác ở ngoài. Nàng và hắn giờ chỉ cách nhau một lớp quần áo. Mùi hương xử nam cộng theo hương vị cương dương chi khí, càng làm nàng ngứa và rạo rực hơn bao giờ hết. Bên dưới cũng bắt đầu có phản ứng.

    Nhẹ nhàng vươn tay giải khai từng nút áo của hắn. Lúc vươn tay giải khai những nút ở cao, bộ ngực bạo mãn không biết như thể nào mà lại ma sát. Nằm đúng giữa hạ thân của hắn.

    Phía dưới của Hàn Mặc cũng bắt đầu có phản ứng, nàng chỉ cảm thấy có một con cự long nóng bỏng đang đỉnh ở ngực nàng. Dục hỏa lúc này càng ngày càng tăng mạnh.

    Giữ vững ý chí, Nàng tiếp tục giả khai những nút còn lại. Bây giờ ở trước mặt nàng là một thân hình vạm vỡ, bộ ngực săn chắn cùng tám múi cơ bụng hiện ra rõ ràng.

    Nàng mải mê ngắm nó một lúc, âm thanh nhiệm vụ hoàn thành vang lên nhưng nàng chả quan tâm. Nhẹ nhàng ghé bờ môi lại thân hình của hắn hôn một chút. Khí tức cương dương càng ập mạnh hơn vào trong thức hải của nàng.

    Bàn tay ngọc ma quỷ không biết từ lúc nào đã vươn ra, nắm lấy con cự long thức tỉnh đang mắc kẹt trong quần. Nhẹ nhàng cắn lên trên người hắn một cái dâu răng. Bàn tay thì không ngừng vuốt ve, đỉnh trụ con cự long hung hãn đó.

    Lúc này trong phòng tràn ngập tiếng thở dốc. Nàng bây giờ đang chìm đắm trong khí tức dương cương của hắn. Không hề nhận ra là người nam nhân kia cũng đang thở dốc.

    Lúc này nàng đang định táo bạo hơn một chút, đưa tay định kéo ra khóa quần của hắn.

    Bỗng "Reng, reng..", tiếng chuông vào học vang lên, nàng giật nảy mình, dục hỏa cũng tan biến không ít. Vội ngẩng đầu lên nhìn người Hàn Mặc thấy hắn vẫn chưa tỉnh liền thợ phào.

    Nhanh chóng giúp hắn cài nhanh lại nút áo, rồi nhẹ nhàng xấu hổ chi lên từ dưới người của hắn. Phắn nhanh lại chỗ ngồi của mình, vừa ổn định được chút tâm trí thì mọi người đã nhao nhao vào phòng.

    Lúc này ở bên cạnh của nàng, nam nhân kia mặt ngoài thì tưởng đang ngủ. Nhưng vẫn phát ra từng tiếng thở dốc nhè nhẹ, không nghe kỹ thì không biết.

    Mười mấy phút trước

    * * *

    Vẫn như thường, tiếng chuông thứ tư vang lên, mọi người đều đi ăn hắn vẫn ngủ. Chẳng có chuyện gì xảy ra cho đến khi tay hắn đụng trúng phải một vật cực kỳ mềm mại. Một mùi hương thơm ngát nhân từ từ bốc lên trong tâm trí hắn. Khẽ nhìn sang thì đang thấy một cô gái tuyệt sắc hay chỉ trích hắn đang có vẻ hơi bối rối.

    Đột nhiên nàng đưa gương mặt lại gần hắn. Theo b ản năng hắn liền nhắm mắt lại. Đôi môi ngọt ngào liền hướng về má của hắn mà hôn lấy một ngụm.

    Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nàng đã chui xuống dưới người của hắn giải khai hết nút áo. Không những thế đôi gò bông bạo mãn mềm mại kia lại va chạm qua lại ở giữa hạ thân hắn.

    Hành động này làm hắn một trận lửa nóng. Bỗng một đôi môi mát lạnh nhẹ nhàng hôn lên thân thể của hắn. Nàng cắn một cái lên thân thể làm hắn không khỏi rùng mình.

    Con cự long của hắn không biết từ bao giờ, dù cách một lớp quần. Hắn vẫn cảm giác có một đôi tay mềm mại đang nắm lấy nó không ngừng vuốt ve.

    Khi nàng đang định giải khai khóa quần của hắn. Hành động này của nàng làm dục hỏa của hắn căng mạnh. Đang định tỉnh dậy nắm lấy nàng. Đè nàng xuống, hung hăng thao nàng, làm nàng rên rỉ dưới thân của hắn. Cuối cùng tiếng chuông vào học đã kết thúc lấy tất cả những ý định đó.

    Quay lại thực tại

    * * *

    Lúc này tâm trí của nàng đang trong hệ thống để xem xét một chút hệ thống thương thành.

    Theo như kiếp trước thì hệ thống thương thành có hai loại là: Thương thành chung và thương thành phân loại (Để mị giả thích hệ thống trọng sinh cùng nữ chủ nên cũng phải mở khóa, nâng cấp lại từ đâu nhen).

    Thương thành phân loại, như tên là nơi bán các loại công pháp, vũ kỹ, đan dược.. Nhưng trừ thể chất và huyết mạch.

    Thương thành chung là nơi bán hỗn hợp các loại vật phẩm nhưng mỗi lần bán chỉ có năm ô vật phẩm. Những ô vật phẩm này có thể tạo mới lại, mỗi lần tốn mười điểm tích lũy ở thương thành cấp một, hoặc mỗi một ngày tự động tạo mới một lần. Đặc biệt hơn thể chất và huyết mạnh chỉ có thể tìm mua duy nhất ở thương thành chung này.

    Nghĩ lại kiếp trước hồi đó nàng cũng tạo mới được vài lần xuất hiện huyết mạch và thể chất.

    Nhưng khổ cái là không có đủ điểm mua, kiếp này nhất định phải mua thành công được ít nhất một loại. Nàng quyết tâm trong lòng.

    Thoát ra khỏi hệ thống, nàng liền ngồi chờ cho tiết học kết thúc rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.

    Lúc này trong phòng chỉ còn mỗi bóng người đang nằm sấp. Đó là bóng của một người nam nhân. Hắn từ từ đúng lên, lấy tay đặt lên má. Mặt đỏ tía tai mắng một câu.

    "Đúng là tiểu yêu tinh, thêm lần nữa tôi chắc chắn sẽ làm chết em".

    Các nàng đọc truyện vui hen
     
  8. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Lễ mừng thọ gia chủ Bắc gia (Thượng)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở nhà, buổi tối.

    Nàng vừa mới tắm xong, thay quần áo, bước xuống lầu dùng bữa thì thấy ba nàng và anh hai đang ở dưới bàn ăn đợi nàng. Anh cả thì vụ ở quân đội vẫn chưa xong.

    "Ba, hôm nay hảo" Nàng nhìn hướng người nam nhân đang ngồi trước mặt mình. Cơ Thiên bảo vẫn ấm áp hướng nàng cười nói "Tốt".

    Đang dùng bữa thì hắn hỏi nàng và Cơ Hạo, vẻ mặt tương đối nghiêm túc

    "Tiểu hạo, Linh nhi, tối mai Bắc gai có tổ chức lễ mừng thọ 80 cho bắc gia gia chủ. Hai đứa đi không".

    Nghe hắn nói về bắc gia gia chủ, thì nàng biết được Bắc gia là một thế gia rất mạnh nhưng lại luôn kín tiếng với bên ngoài. Là một thế gia chuyên về y thuật trung y. Hầu như tất cả thế lực lớn bé ở Vọng Hải đều không dám đắc tội với họ. Ba nàng cũng phải cung kính ba phần với Bắc gia cung chủ này.

    Y thuật xuất thần nhập thánh. Thế lực dưới trướng cũng là một cổ võ thế gia có tiếng trong những thế lực tu chân. Y thuật cao siêu, thế lực mạnh bảo sao ai cũng kính trọng như thế.

    Nếu như là lúc trước thì nàng không đi, nhưng khổ nỗi là hệ thống lúc này ban phát nhiệm vụ bắt nàng đi mới đau chớ.

    "Keng, ký chủ đi đến đại lễ mừng thọ phú gia, tặng lễ vật làm cho ông ấy hài lòng".

    "Thời gian: Từ giờ đến hết lễ mừng thọ tám mươi tuổi".

    "Thất bại: Khấu trừ 1000 điểm tích lũy, điểm không đủ ký chủ bị xóa sổ".

    Chuyện là vậy đó, không đi cũng phải đi, không hoàn thành cũng buộc phải hoàn thành. Nàng cười khổ một tiếng, nghĩ lại một chút. Lễ mừng thọ năm ngoái nghe nói rất nhiều thế lực tặng vô số vật phẩm trân quý có cả ba của nàng, nhưng từ hành động và thái độ của nam cung gia chủ thì không có vật phẩm làm cho ông ta hài lòng.

    Thoát ra khỏi ý nghĩ quái đản, thì Cơ Hạo không muốn đi cũng phải đồng ý, năm nào chả vậy. Nguyên nhân là do Cơ Hạo là người kế thừ gia chủ tiếp theo của Cơ Gia. Không phải là cơ minh vì Cơ Minh làm trong quân đội chính phủ, là vậy đó.

    "Ba, con cũng đi".

    Cơ Thiên Bảo, hắn cũng hỏi cho có lệ mà thôi. Hắn nghĩ là nàng cũng không đi như mấy năm trước. Năm trước gia chủ Bắc gia bảo sang năm muốn xem con gái hắn đến mừng lễ.

    Hắc đã chuẩn bị sẵn lời tạ lỗi với gia chủ bắc gia rồi. Không ngờ nàng lại đồng ý đi, thầm nghĩ.

    "Xem ra Linh nhi lớn thật rồi".

    "Hảo, được vậy mai chúng ta cùng đi". Hắn cười lớn một tiếng

    Nàng cũng chả nghĩ gì nhiều về hành động của hắn. Suy nghĩ một chút về quà tặng.

    Quay sang Cơ Thiên Bảo.

    "Ba, người đã chuẩn bị quà gì mừng thọ chưa". Nàng bay ra vẻ mặt suy tư hỏi hắn. Hắn vừa nghe xong, mặt cũng trầm xuống một lúc nói.

    "Hài, rồi, Là một miếng phỉ thúy đấu giá gần 2000 vạn ở Anh".

    Nàng thầm nghĩ, quả thật 2000 vạn không phải là một con số nhỏ. Nhưng Bắc gia là thiên về y thuật, vả lại nhà người ta cần mấy thứ như này làm gì. Ngay lập tức nàng nghĩ đến món đồ có ích.

    Gia chủ Bắc gai gài vậy rồi chắc chắn sẽ rất cần những thứ để kéo dài tuổi thọ. Nghĩ là làm, ý niệm liền vào hệ thông mở ra thương thành. Mở ra của hàng linh dược.

    Cửa hàng lúc này chỉ mới cấp một, nên chỉ bán đồ hoàng cấp. Muốn thăng cấp lên cấp hai thì phải tiêu đủ 10000 điểm tích lũy. Nhưng hoàng cấp là đủ rồi.

    "Nhân sâm một trăm năm: 20 điểm tích lũy" (Hoàng cấp hạ phẩm).

    "Nhận sâm 500 năm: 80 điểm tích lũy" (hoàng cấp trung phẩm).

    "Nhân sâm ngàn năm: 1000 điểm tích lũy" (hoàng cấp thượng phẩm).

    * * *

    Nhìn số lượng linh thảo cùng gí của nó, ngẫm nghĩ hồi lâu, nàng quyết định chọn mua nhân sâm 500 năm tuổi. Ở mức độ này thì nhân sâm cũng đã sinh ra khí tương đối đậm. Giúp kéo dài tuổi thọ thêm hai mươi năm cũng không thành vấn đề.

    Xác nhận mua nhân sâm, vật phẩm hiện tại đang đặt trong thương thành hệ thống. Đến ngày nàng lấy ra sau, phải tạo bất ngờ chứ.

    Cả nhà vui vẻ ăn xong, rồi ai về phong người nấy. Hôn nay nàng cũng không tu luyện, vì tu luyện cũng chả được gì còn mất công. Tối hôm đó nàng lên giường ngủ một cách ngon lành.

    * * *

    Sáng hôm sau.

    Hôm nay là chủ nhật, cũng chả có việc gì để làm, ba nàng thì đi làm từ sáng sớm, còn anh hai nàng thì đang đi tham dự tổ chức câu lạc bộ gì đó ở trường.

    Nàng dậy muộn chỉ vu vơ xuống ăn sáng một lúc, chán quá lại leo lên giường ngồi tu luyện giết thời gian. Khi con ngươi tím mộng ảo mở mắt ra, lúc này trời đã gần tối. Đi ra khỏi phòng thì ba nàng và anh hai cũng đã về. Đập vào mắt nàng là hai thân ảnh soái không tả nổi.

    Ba nàng mặc một bộ âu phục màu đen lịch lãm, đầu tóc được chải vuốt ra sau kết hợp với đôi mắt màu hổ phách càng tạo lên vẻ dã tính. Về điểm này nàng thấy ba khác giống anh cả Cơ Minh.

    Cơ hạo thì mặc một bộ âu phục màu trắng đen, Đầu tóc cũng vuốt ra sau. Khuôn mặt góc cạnh nam tính cộng thêm sự hờ hững, mái tóc màu đỏ rực, đôi mắt màu hổ phách. Khiến người ta cảm giác như đang đối đầu với một con hổ, khí tràng quả thật khác xa so với độ tuổi của hắn.

    Nàng vừa bước xuống lầu liền thấy khí tràng vậy, làm nàng không khỏi kinh ngạc một phen. Thấy nàng ba ba liền nhanh chóng chạy lại, đưa cho nàng một túi đồ, bảo nàng nhanh chóng thay mau rồi đi.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  9. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Lễ mừng thọ gia chủ Bắc gia (trung)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thay xong bộ dạ màu màu đỏ máu. Bước ra khỏi phòng là một thân ảnh đẹp không tỳ vết, Một thân lễ phục màu huyết bó sát thân thể nhỏ nhắn, yêu kiều. Vòng em con kiến và vong một bạo mãn không ngừng toát lên qua bộ lễ phục.

    Nàng đao một đôi khuyên tai bỉ ngạn màu máu, đai đôi giày thủy tinh bỉ ngạn màu máu. Sự diêm lệ, vũ mị, quyến rũ của nàng gần như là được thể hiện hết qua bộ dạ phục này.

    Mái tóc màu trắng như tuyết, một nửa được bẻ về trước mắt, một nửa được vắt ra sau. Đôi mắt màu tím ẩn hiện lầm lòe càng tăng thêm vẻ kiều diễm cũng như sự kỳ bí mà chính nàng đem lại.

    Lúc này hai nam nhân đứng dưới nhà nhìn ngây người. Để khi nàng lại lại gần.

    "Ba, anh hai đi thôi". Nàng nhẹ nhàng cười, nụ cười mang theo phong mang vô hạn mê hoặc con người.

    "À, ừm.. cũng đến giờ rồi, đi thôi".

    Cơ Thiên Bảo hoảng hốt một chút liền ổn định lại tâm tình đáp. Ba người ra khỏi biệt phủ, lên xe Hướng về phía tây thành của vọng hải mà đi.

    Biệt thự mà Bắc gia gia chủ sống nằm ở vùng chân núi phía tây nội thành. Đi từ nhà đến đó khoảng chừng gần hai tiếng chạy xe.

    Cứ thế Cơ Thiên Bảo chạy xe mộ mạch đến phía tây nội thành. Xe dừng lại ở một biệt phủ xa hoa, kiến trúc cổ kính thời nhà Hán. Có suối chảy róc rách xung quanh, mật dộ linh khí cao hơn những nơi khác. Quả là một nơi thích hợp để tịnh dưỡng.

    Xung quanh nhìn đã có rất nhiều siêu xe, hẳn là các thế gia cũng sắp đến đông đủ. Cửa xe được mở, ba và anh hai xuống trước, nàng xuống sau cùng.

    Ba người chầm chậm đi vào môn của của Bắc gia. Ba thân ảnh từ từ xuất hiện trong bữa tiệc khiến bữa tiệc đang xôn xao đột nhiên tĩnh lặng như vũng nước trong.

    Lúc này chỉ còn lại là những tiếng nuốt nước bọt của vô số nam nhân, cùng ánh mắt hâm nộ của nữ nhân. Ngay khi vừa vào môn đi được vài bước thì một thân ảnh chầm chậm tiến lại.

    Là một nam nhân mặc bộ âu phục màu trắng, tóc vuốt cao lên. Gương mặt nhìn hơi hèn mọn, mắt lúc nào cũng vểnh cao tiến lại chỗ ba người các nàng.

    "Cơ gia chủ, hảo". Tên nam nhân kia giơ tay ra hướng về phía Cơ Thiên Bảo, vẻ mặt vểnh vểnh cũng bớt đi rất nhiều so với lúc đi lại.

    "Bắc thiếu, hảo". Nói xong cũng đưa tay qua làm cho có lệ chút, mặt hắn vẫn âm trầm, không biến sắc.

    Tên thiếu gia bắc thiếu kia vừa chào hỏi xong liền quay sang.

    "Cơ gia nhị thiếu, hảo, còn vị tiểu thư này là..". Nói xong liền bày ra vẻ tò mò cùng hèn mọn nhìn về phía nàng, đôi mắt hắn sáng rực, lặng lẽ nuốt nước bọt một cái.

    Hắn đi qua định giơ tay xã giao cùng nàng liền bị một cánh tay khác bắt được.

    "Bắc thiếu, hảo, đây là em gái của tôi, Cơ Thiên Linh". Cơ hạo nhìn chằm chằm hắn mà nói. Khuôn mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh lạ thường nhưng trong nội tâm cực kỳ tức giận. Hắn biết tên Bắc Liêm Đại thiếu gia bắc thiếu này là kẻ trăng hoa, nữ nhân vô số. Không biết bao nhiêu nữ nhân bị hắn làm hại rồi.

    Tên này lại giám đánh chủ ý lên em gái mình. Lửa giận đang từ bốc lên trong lòng Cơ Hạo. Thật muốn lên táp cho hắn một cái, nhưng dẫu sao đây cũng là gia của người ta. Không thể tùy tiện.

    Tên Bắc Liêm này dường như cũng cảm thấy được lửa giận trong lòng Cơ Hạo khi đánh chủ ý vào em gái hắn. Vội vàng thu tay lại, bày ra bộ mặt gian xảo

    "À, thì ra là Cơ tiểu thư, thất lễ, thất lễ..".

    "Bữa tiệc chỉ còn thiếu các vị thôi, mời vào trong".

    Nói xong liền đi về hướng trên lầu của đại tiệc, tiếng nghị luận xôn xao bắt đầu cất lên theo từng bước của ba người

    "Tiểu thư Cơ gia, hảo mỹ a.."

    "Đẹp thật, đúng là dụ nhân mà.. ực.".

    "Á á.. nhị thiếu gia Cơ hạo đẹp trai quá..".

    "Gia chủ Cơ gia hảo lạnh lùng a..".

    Ba người cũng không chú ý gì lắm đến mấy lời nghị luận. Nhanh chóng tiến về một bàn tiệc bên trong ngồi xuống.

    Xa xa bàn tiệc của nàng, một nam nhân gương mặt góc cạnh lạnh lùng không ngừng hướng về phía nàng. Buột miệng mắng nhỏ một câu "Đúng là tiểu yêu tinh" rồi nhanh chóng quay mặt lại.

    * * *

    "Hàn gia chủ, hảo". Ba nàng tiến lại người nam nhân tầm ba mươi tuổi, ngũ quan tuấn lẵng đang ngời trước mặt ".

    " Hảo, hảo, Cơ gia chủ thì sao ". Người nam nhân đứng dậy cười lớn vỗ vai ba nàng.

    " Tiểu Hạo, khỏe chứ, Vị nay là.. Thiên linh phải không ". Người nam nhân này nhìn về phía Cơ Hạo rồi nhanh chóng nhìn sang nàng với vẻ mặt ngờ vực cùng vui mừng.

    " Hàn bá bá, khỏe, Đây là em của cháu Thiên Linh ".

    Nhìn người nam nhân trước mặt thì nàng cũng biết được đây là anh em kết nghĩa của ban nàng. Gia chủ hàn gia tên là Hàn Thiên, cũng chính là ba của Hàn Mặc".

    "Linh nhi lớn nhanh quá, mới đó mà giờ đã xinh đẹp mĩ lệ như vậy rồi". Hắn hướng nàng cười nói một chút, rồi nhanh chóng nhấc lên ly rượu một hơi uống hết.

    "Hàn tiểu tử đâu" Ba nàng cũng cầm lên một ly rượu uống cùng Hàn Thiên, tò mò hỏi

    "Ầy, tiểu tử đó đang ngời cùng đám bạn đằng kia". Nói xong liền nhìn về hướng xa nơi một đám thanh thiếu niên đang chúc rượu cùng nhau.

    Theo bản năng, nàng cũng hướng về phía hắn nhìn lại, thấy Hàn Mặc liền nhớ lại chuyện hôm qua. Mặt nàng có hơi phiếm hồng lên một chút.

    Cả bốn người ngồi nói chuyện một lúc, bông một âm thanh "Khụ, khụ" vang lên làm cả buổi tiệc im ắng lạ thường. Mọi người không tự chủ được mà nhìn về phía thân ảnh kia.

    Đó là một người tầm 80 tuổi, tóc bạc gần hết, mặc lên một bộ y phục thầy thuốc trung y màu trắng đơn giản. Không cần nói cũng biết đây là gia chủ của bắc gia, Bắc Hà.

    "Khụ.. khụ.. Cảm ơn mọi người hôm nay tới dự lễ mừng thọ tám mươi của lão phu, thật hân hạnh. Khụ..".

    Bên cạnh hắn đứng một người nam nhân và vại vệ sĩ sau lưng, người nam nhân có mái tóc đen nhánh, đôi mắt màu bạc sắc bén lạ thường, khuôn mặt tuấn lãng. Phía trong mặc âu phục khoác ngoài là một chiếc áo dài đến đầu gối kiểu thời hán màu xanh mạ.

    Đôi mắt màu bạc được bao phủ bởi một đôi kính gọng vàng càng tăng thêm vẻ cuốn hút và ma mị của nam nhân này. Nam nhân này tên là Bắc Minh là nhị thiếu gia của Bắc gia.

    Các nàng đọc truyện vui vẻ
     
    Cayvietmoi, Hàn Loan, Vyl Hana3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tám 2021
  10. Amane

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Lễ mừng thọ gia chủ Bắc gia (Hạ)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ông nội, để ta đỡ người ngồi". Người nam nhân kia nói xong liền đưa tay dìu gia chủ Bắc gia là Bắc Minh. Ngồi xuống cái ghế đã được chuẩn bị sẵn.

    Ông ta vừa ngồi xống không lâu, liền có một người trung niên nam tử đi tới với một cái hộp bằng ngọc.

    "Chúc mừng Bắc gia chủ đại lễ tám mươi tuổi". Người nam nhân kia vừa nói, vừa mở ra. Trong ánh mắt trông chờ của mọi người chiếc hộp ngọc được mở ra hoàn toàn.

    "Đây là một viên dạ minh châu, mong Bắc gia gia chủ nhận cho". Mở ra trước mắt là một viên trân châu màu trắng, to cỡ ngón chân cái. Nó đang không ngừng phát ra quang mang màu trắng. Hiển nhiên từ hình thức cùng kích cỡ giá cả chắc không hề nhỏ.

    "Đó không phải là viên minh châu kia sao..".

    "Ah.. đúng rồi, bữa đấu giá ở Anh cũng hơn 1000 vạn..".

    "Hào khí lớn thật..".

    "Đa tạ tấm lòng của Chu gia gia chủ, vật này lão phu nhận vậy". Tuy vẻ bề ngoài vẫn vui vẻ tiếp nhận. Ở xa nàng nhìn ra ông ta có vẻ không thích gì mấy cái viên minh châu này ". Chu gia gia chủ cũng nghĩ là Ông ta thích viên minh châu của hắn, liền vui vẻ đi về chỗ của mình.

    Tiếp theo hàng loạt thế gia cũng dâng tặng các vật phẩm như: Ngọc bích, lưu ly, dạ minh châu, phỉ thúy.

    Đặc biệt là gia chủ Hàn gia, Hàn Thiên tặng ông ta một gốc nhân sâm tự nhiên niên đại khoảng 300 năm. Làm cả khán phòng không khỏi sôi sục. Trong mắt của Bắc Liêm cũng toát lên sự vui vẻ chưa từng có.

    " Nhân sâm tự nhiên niên đại cao thế giá trị chắc không hề nhỏ. Lão phu đa tạ hữu ý của Hàn gia gia chủ ".

    Biểu hiện của Bắc Liêm lần này khác hẳn với những lần trước. Mấy thế gia trước tặng quà cũng chưa làm được bắc Liêm kích động một lần nào. Quanh khán phòng không khỏi xôn xao về gốc nhân sâm đó.

    Mấy thế gia lúc trước tặng quà giờ cũng mặt đen tức tưởi ngồi ở dưới. Tưởng lọt vào mắt xanh người ta, ai dè..

    Hàn Thiên một mặt vui vẻ về chỗ, cuối cùng chỉ còn ba nàng. Đang lúc hắn định đưa miếng phỉ thúy kia lên thì nàng giữ hắn lại. Hắn một mặt bất ngờ không hiểu chuyện gì xảy ra, cả Hàn Thiên, Cơ Hạo và một số người xung quanh cũng chú ý đến hành động này.

    " Ba, để con.. ". Nàng vừa nói xong, liền cầm một hộp gỗ tinh xảo hướng Bắc Liêm mà đi, Cơ Thiên Bỏa vừa ổn định lại tinh thần, thấy nàng tay đang cầm một hộp gỗ hướng về phí kia đi lại.

    Tầm mắt hắn chủ động nhìn xuống hộp ngọc còn ở trên tay. Trong đầu vô vàn câu hỏi đặt ra, Định gọi nàng lại nhưng không kịp rồi.

    Ngay lúc đó, một giọng nói trong trẻo, hút hòn vang lên làm cả buổi tiệc tĩnh lặng.

    " 'Tiểu nữ Cơ Thiên Linh thay mặt gia chủ Cơ gia tặng Bắc gia gia chủ một gốc nhân sâm tự nhiên. Niên đại 500 năm ".

    Tĩnh, tĩnh.. cả khán đài tĩnh lặng một lúc lâu sau

    " Khụ, khụ.. "Âm thanh ho khan của Bắc Liêm vang lên mới làm cả khán đài trở lại bình thường.

    Phía dưới bàn ba người lúc này Hàn Thiên cười lớn giơ ngón cái về mặt Cơ Thiên Bảo.

    " Cơ huynh quả thật chịu chơi, một gốc nhân sâm niên đại cao thế này có tiền cũng chưa chắc đã mua được ".

    Cơ Thiên Bảo nhìn thấy vẻ mặt của Hàn Thiên hắn cũng cười lại cho có lệ. Chính hắn cũng không biết gốc nhân sâm này Linh nhi lấy đâu ra. Nhà hắn cũng không có cái này.

    " 500 năm, không hổ là Cơ gia.. ".

    " Tài khí thô thật.. ".

    Liên tục những lời bàn tán xôn xao, còn nhiều hơn cả lúc hàn Thiên tạng lễ

    * * *

    Chiếc hộp gỗ từ từ mở ra, bên trong là một gốc nhân sâm nhỏ. Mùi thơm lan tỏa ra khắp nơi trong buổi tiệc. Nhìn kỹ thân nhân sâm có thể thấy ẩn hiện ra khuôn mặt cảu một lão già. Chính điều này chứng minh cho niên đại co tuổi của nó.

    Bắc Liêm cũng một mặt kinh ngạc, ròng mắt có sự dao động rất lớn. Chính hắn cũng biết một gốc nhân sâm 500 năm như này thật sự là có tiền cũng không thể mua được, những năm qua hắn cũng đổ ra rất nhiều tiền để tìm kiếm nhưng không thấy.

    Nếu nói về phạm trù thì nhân sâm 300 năm kia rất hiếm, nhưng năm qua hắn cũng chỉ tìm được một cây. Gia chủ Hàn gia tặng một cây vừa rồi là hai.

    Nhân sâm 500 năm thì lại khác, nó đã vượt qua giới hạn của một phàm vật. Có cái này lão tự tin sống thêm vài chục năm không thành vấn đề, nhưng rồi mắt hắn một mặt ảm đạm hướng về nàng nói.

    " Đa tạ thành ý của gia chủ Cơ gia, nhưng thứ này quá quý trọng, lão phu không thể nhận.. ".

    Hắn biết đúng là thứ này có thể giúp hắn sống thêm vài chục năm. Nhưng hắn cũng đã là một lão già 80 tuổi, trải qua rất nhiều rồi. Làm người không nên quá tham lam, vả lại thứ này quá quý, hắn không thể nhận.

    Dưới khán đài cũng một mặt suy ngẫm, nếu là bọn hắn thì cũng sẽ như Bắc Liêm vì dẫu sao thứ này quá quý trọng. Ai biết người ta có mưu đồ gì hay không.

    Nàng lúc này thầm nghĩ, gia chủ Bắc Gia này quả nhiên biết cái gì nên nhận và cái gì không nên nhận. Khác xa hoàn toàn so với tên Bắc Hà kia. Người nàng đáng để kết giao.

    " Bắc gia gia, người không nhận thì Linh nhi và ba con sẽ buồn đó ". Nàng hướng Bắc Liêm nói làm hắn không khỏi một mặt kinh ngạc. Nhìn lên người con gái trước mắt hai mắt chợt tỏa sáng.

    " Là Linh nhi thật sao, mới đó đã lớn vậy rồi ". Hắn hướng nàng cười to nói, trên mặt hiện lên sự vui vẻ, lúc nhỏ số lần hắn gặp nàng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Các buổi tiệc nàng cũng không tham gia, bây giờ nàng tham gia làm hắn trong lòng không ngừng dâng lên cảm giác vui vẻ.

    " Gia gia không nhận là Linh nhi giận đó ". Nàng vẫn vui vẻ hướng hắn cười nói, dẫu sao để hoàn thành nhiệm vụ này là Bắc Liêm phải nhận vật phẩm của nàng. Nàng cũng nhờ vào đó có thêm giao tình. Một mũi tên trúng hai đích

    " Được, Cơ gia gia chủ đúng là có đứa con gái tốt, vật này gia gia nhận ".

    Nghe thấy thông báo của hệ thống nàng cũng không nói thêm gì. Tặng xong hàn huyên với Bắc Liêm mấy câu liền quay về chỗ ngồi. Cơ Thiên bảo nhìn nàng với vẻ mặt nghi hoặc nhưng hắn cũng chả hỏi cái gì. Chỉ nói một câu đày ẩn ý:

    " Linh nhi con lớn thật rồi, cũng bắt đầu có bí mật rồi ". Nói xong liền giương gương mặt ấm áp hướng về phía nàng, rồi một hơi nốc cạn ly rượu.

    Người ba này quả thật không sai mà, nếu như là những người khác thì chắc hẳn hắn đã dò hỏi nàng cặn kẽ. Cái này lấy đâu ra, ai cho tự ý làm vậy.. vv. Người này quả thật rất cưng chiều nàng.

    Ngồi một lúc lâu, cảm thấy chỗ này quá ồn ào, nàng liền xin phép ba đi vào nhà vệ sinh một lát. Khi đi nàng không hề chú ý là có một thân ảnh lặng lẽ đi theo nàng.

    Vừa vào nhà vệ sinh định đóng của lại, thì khóa cửa bỗng bị một cái tay mạnh mẽ nắm lấy. Tên kia kéo cánh của ra rồi bước vào đóng sầm khóa cửa lại. Nhanh chóng ép nàng vào góc tường.

    Đó là một nam nhân cao to, gương mặt nam tính, góc cạnh nhưng lạnh lùng. Đôi mắt màu hắc sắc như muốn rút cạn linh hồn người nhìn. Đặc biệt là giờ tên này đang thở hồng hộc như một con dã thú.

    " Hàn Mặc, sao.. ".

    " Ưm.. ư..". Nàng còn chưa nói hết cấu liền bị đôi môi mạnh mẽ bịt lại.

    (Nơi đay thỉnh lược 1000 tự)
     
    Cayvietmoi thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tám 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...