Bài thơ: Hàng cây Bác Hồ Tác giả: Anh Thơ Thể thơ: Thơ mới tám chữ I Những hàng cây chạy suốt xóm thôn Những hàng cây dọc đường quốc lộ. Những hàng cây đi biếc dòng mương Những hàng cây xanh đồi, rợp chợ. Bạch dàn lá liễu, phi lao thanh thanh.. Xà cừ lên thẳng, xoan nhãn vươn cành. Những hàng cây từ vườn ươm phụ lão. Theo lệnh Bác Hồ, trải khắp quê xanh. Tôi đã nghe cây hát giữa chiều. Rặng xoan đào rắc tim hoa yêu - Em sẽ nâng mái nhà ai hạnh phúc. Tiếng xà cừ đêm đêm mơ ước: - Về dỡ hầm lò nghe sóng nỗi than đen. Tiếng bạch đàn nhớ mãi đáng con thuyền - Trương Chi xưa ca bài ca nước mắt. Thuyền nay sẽ ra khơi bát ngát. Giữa biển trời, tình yêu bao la. Phi lao reo, vạt áo mỏng hơn tơ. Gió tung quẩn quanh mình người đẹp. Và trang giấy ngời vần thơ, điệu hát. Ôi ước mơ hàng cây đang lên xanh. II Bỗng chiều nay nước dò mông mênh.. Cây đứng giữ con đường hợp tác. Muôn trùng sóng cuốn băng làng mạc Cây vặn mình ôm trọn vòng dê. Giữa trắng băng cây đứng chỉ lối về. Cành vươn đỡ ba-lô, túi, bị Cánh đón bu gà, cành treo nôi trẻ. Mặt trời tà, người ngoi ngóp ôm cây. Cành ghép nâng cuộc sống đợi ngày. Cành sưởi ấm lán, lều gió trăng. Cây giữ thừng trâu, cây ôm rọ lợn. Cây đón thuyền về dưa gạo muối vào dần. Những bạch đàn gẫy hết thân cành. Những phi lao không còn nửa ngọn. Những xà cừ, những xoan dào tạt sóng. Vẫn như người lính đứng hiên ngang. Ôi! Tình Bác yêu thương vẫn trùm bóng xóm làng! Và ước mơ xưa cây dang thầm thì vượt sóng! Kỷ niệm trận lụt 1969 tại Hà Bắc Cảm nhận: Thật là một bài thơ đẹp! Nó vẽ nên một bức tranh sống động về thiên nhiên và mối liên hệ sâu sắc của nó với ngôi làng và người dân. Hình ảnh những cái cây - đứng cao, nuôi dưỡng sự sống và cộng hưởng với ký ức - gợi lên cảm giác hòa hợp và kiên cường. Những tham chiếu đến Bác Hồ và các yếu tố văn hóa phong phú thực sự làm phong phú thêm cho tác phẩm, nhấn mạnh mối liên kết với cả lịch sử và đất đai. Nó nắm bắt được tình yêu bất diệt dành cho thiên nhiên và cộng đồng. Tác giả: Nữ sĩ Anh Thơ (25/1/1919 - 14/3/2005) tên thật là Vương Kiều Ân (Vương là họ cha, Kiều họ mẹ), sinh tại Ninh Giang (Bắc Việt). Ông thân sinh là nhà nho, đậu tú tài, làm trợ tá. Vì ông là công chức, thuyên chuyển nay đây mai đó nên con cái thương phải đổi trường luôn. Do đó, Anh Thơ thay đổi tới ba trường (Hải Dương, Thái Bình, Bắc Giang) mà vẫn chưa qua bậc tiểu học. Dù lười học, nhưng rất thích văn chương, tập làm thơ từ nhỏ. Thoạt đầu, lấy bút hiệu Tuyết Anh, rồi Hồng Anh, cuối cùng mới đổi thành Anh Thơ. Từng đăng thơ trên các tuần báo Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ năm, Ngày nay, Phụ nữ, Bạn đường. Đã xuất bản: - Bức tranh quê (thơ, NXB Đời nay, 1941) - Xưa (thơ, hợp tác với Bàng Bá Lân, NXB Sông Thương, 1941) - Răng đen (tiểu thuyết, NXB Nguyễn Du, 1942) - Hương xuân (thơ, in chung, 1943) - Kể chuyện Vũ Lăng (1957) - Theo cánh chim câu (1960) - Đảo ngọc (1963) - Hoa dứa trắng (1967) - Mùa xuân màu xanh (thơ, 1974) - Quê chồng (1977) - Lệ sương (thơ, NXB Hội nhà văn, 1996) Giải thưởng: - Giải khuyến khích về thê của Tự lực văn đoàn năm 1939 với thi phẩm Bức tranh quê - Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học, nghệ thuật