Lyrics Hồng trần đã dứt, đào phai áo ai nhẹ bay Người nằm dưới huyệt, kẻ tô mắt biếc vương hoa lệ Nghịch dòng nước siết, thuyền trôi đến nơi trần ai Rượu vấy lên quan tài, bến Tam Đồ chất xương khô Vải hồng nhuốm máu, quạ kêu thấu xương ngày đêm Mực tràn giấy quỳ, bộ xiêm y quấn quanh thi hài Đào hồng má phấn, tựa như lúc chưa Hàm Thai Đàn đứt dây cô hồn nấc lên từng tiếng thê lương Nàng e ấp ôm đàn, phấn tô điểm trang máu tuôn đẫm sàn Mang giấc mộng xuống âm tuyền, vạc kêu sương u yết Hồn binh sĩ tan vào nữ nhi hồng, sao bụi vương hồng y Nhớ chăng nơi quan ải tỳ bà tấu khúc chiêu hồn Hoàng tuyền rẽ lối, cài trên ống tay cành phan Từng giọt huyết lệ, còn rơi lã chã trong khuê phòng Giật mình chén vỡ, rượu tung tóe trên mộ ai Làn khói sương mơ hồ, cuốn binh đồ hóa giai nhân Hồn nhi nữ trung kiệt, ngón tay hồng nhân khẽ rung phím đàn Nơi miếu đường khói hoa giăng, mùi hương còn vương trên vách Mảnh trăng sáng soi vào tấm bia mộ, nhưng người không đề tên Tóc mây bay trên quan tài, cành mai hóa trâm cài * Ngựa phi trốn sa trường, nghĩa quân vùi thây xuống nơi huyết trì Câu ước thề đã phai tàn, tùng sinh kêu ai oán Rừng mai dưới hoang thành tuyết sương lạnh, chân đạp lên bùn đen Vấn khăn tang bên cô mộ, nàng cung nữ năm nào