Bài thơ: Hạ thương Tác giả: Hạnh Ngọc Tháng năm kề, rộn rả tiếng ve ngân Lòng bâng khuâng mở từng trang lưu bút Vẫn vẹn nguyên những câu chào, lời chúc Của một thời bè bạn lúc tuổi xanh.. Hạ đến rồi, phượng nở thắm trên cành Nắng sân trường chắc còn vương màu nhớ? Thầy, bạn xưa.. giờ xa xôi, cách trở Chợt hiện về.. Sao thương quá.. người ơi! Tháng năm chờ.. nhắc lại tuổi mộng mơ Lời ai kia từng hẹn hò một thuở.. "Cảm ơn em, đã ngồi xe anh chở, Cuộc đời này, Mong.. được nợ cùng nhau!" Tháng năm về, lất phất hạt mưa rào Hoa phượng đỏ như buồn trong lá biếc Tiếng ve ngân.. Gợi lời xa.. tạm biệt Biết còn ai.. Thương miền nhớ.. tìm về? Đã xa rồi những mong đợi một thời Giờ còn lại chỉ khung trời kỷ niệm Nắng hạ vàng sao bỗng vương sắc tím? Tiếng ve gầy.. thảng thốt một niềm riêng. Mùa hạ tới mang theo những tia nắng vàng như rót mật, mang theo cả những chùm hoa phượng đầy rực rỡ, những khoảng trời cao đầy trong xanh.. Hạ cũng mang theo cả những cung bậc cảm xúc thật khó quên đối với các cô cậu học trò khi phải chia tay thầy cô, bạn bè và mái trường thân yêu. Chính vì thế, mùa hạ cũng là một chủ đề mà các thi sĩ phải tốn nhiều giấy mực. Mùa hè luôn mang trong mình nét đặc trưng rất riêng để người ta nhớ nhung, xao xuyến. Hoa phượng - một trong những nét đặc trưng của mùa hè. Mỗi khi hoa phượng rực rỡ khoe sắc cũng chính là lúc mà các cô cậu học trò biết sắp phải rời xa thầy cô, bạn bè và mái trường thân yêu. Hoa phượng gắn liền với những kỳ thi, những kỳ nghỉ hè lý thú nhưng cũng gắn với nỗi buồn man mác của nhiều cô cậu học trò cuối cấp.