Gửi mẹ Tác giả: Nhật Dương Mẹ ơi! Trong những khoảnh khắc cuộc đời Con thấy mẹ già đi trên khuôn mặt Những nếp nhăn hằn sâu sự tất bật Đôi mắt mẹ ánh lên nét ưu tư Mẹ hay kể với con về thời xa xưa Tuổi thơ khổ cực với bữa bo bữa đói Cả ngày ăn cơm chung với muối Cả năm năm chẳng được miếng thịt nào Giờ đây khi ấm no mẹ vẫn khổ biết bao Nỗi khổ gánh trên vai cả cuộc đời phía trước Đôi vai gầy mệt mỏi biết bao giờ vơi bớt Hiếm khi những lúc con thấy mẹ thảnh thơi Con chẳng biết nói gì ngoài câu xin lỗi. Mẹ ơi! Nỗi đau của mẹ con chẳng có cách nào cùng san sẻ Bởi vì chính con đã gây ra cho mẹ Mỗi khi nhìn con mẹ ngẫm nghĩ thật nhiều Cái nhìn tưởng như vô hồn ấy Là nỗi niềm mẹ lo lắng bao nhiêu Tình cảm của con mẹ vốn thấu hiểu Cho nên mẹ vừa giận lại vừa thương Sự sợ hãi bám lấy con mãi không buông Bởi vì con là đứa yếu đuối bất tài Có những lúc con tuyệt vọng chẳng buồn quan tâm ai Cứ sống mãi là một kẻ tồi tệ ích kỷ Nhưng khi ngoảnh lại con thấy bóng dáng mẹ Thui thủi trong bóng tối một mình Mẹ ngồi đó bất động lặng thinh Có khi nào nước mắt rơi trên gò má Trái tim con - trái tim sắt đá Chỉ biết quay đi một cách vô tình Chính con cũng chẳng thể tự tha thứ cho mình Mẹ ơi!