Vài lời gửi đến chúng ta của sau này - những cô gái nhỏ đã trưởng thành.. Viết vào năm chúng ta 16 tuổi - cái tuổi đẹp nhất của đời người. Để sau này, nếu lỡ xa nhau, ta vẫn biết rằng thanh xuân năm ấy ta đã cùng nhau bầu bạn. Biết những buồn vui trong quá khứ không phải mình ta gánh chịu, biết rằng ở nơi nào đó chúng ta vẫn hướng về nhau, nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ ngày nào.. Vẫn còn nhớ chúng ta của những ngày đầu tiên gặp mặt chứ? Những ngày tháng chập chững bước vào cánh cửa cấp hai mà ai ai cũng thấy xa lạ. Chúng ta đã gặp mặt nhau như vật đấy, lướt qua nhau, cũng chẳng quen biết hay chuyện trò. Cứ thế thời gian trôi nhanh thật, sau hai năm chẳng biết cơ duyên nào chúng ta lại ngồi xuống cùng nhau, vui đùa với nhau, rồi lại thân thiết. Còn nhớ, sinh nhật năm tớ 14 tuổi là ngày chúng ta lần đầu tiên đi chơi cùng nhau, và sau này là ngày kỉ niệm tình bạn.. Giờ nhìn lại mới chợt nhận ra, thì ra chúng ta đã cùng nhau đi qua một chặng đường dài như thế, không hối hận, không bỏ lỡ, có vui, có buồn, có những nốt trầm lặng, nhưng thật may rằng chúng ta lại chưa từng buông tay! Từ những ngày cấp 2, những kì thi cuối khì, đến cuối cấp, rồi lên cấp 3 chúng ta tách trường, không thể học cùng nhau, ít gặp mặt, cũng bớt đi những cuộc nói chuyện phiếm trong giờ giải lao, không còn cùng nhau đứng dưới một sân trường.. Người ta nói "xa mặt thường cách lòng", may mắn thay chúng ta lại vẫn có thể giữ sự đồng điệu trong tâm hồn, vẫn có thể sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau, động viên nhau cùng bước tiếp, trở thành niềm động lực lớn lao tiếp thêm cho nhau 'sức mạnh'! Thích thật, cái cảm giác cứ ngồi xuống là có thể nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, dẫu toàn chuyện không đâu nhưng vẫn có người ngồi lắng nghe chăm chú. Có rất nhiều điều không thể nói với người khác, với gia đình, đều có thể tâm sự với nhau, không kiên kị, cũng không có bí mật, bởi chúng ta tin tưởng lẫn nhau, biết rằng họ sẽ không làm ta tổn thương. Mỗi đứa một tính cách, một tư tưởng, một ước mơ riêng, gom góp lại vừa đủ bốn giấc mơ lớn, rồi cùng hẹn ước nhau hoàn thành! Mộng ước năm 16 tuổi của chúng ta, không gì xa vời, chỉ muốn rằng ước mơ sẽ có thể thực hiện, gian nan có thể cùng nhau vượt qua, cũng nhau tiến về phía trước. Ước có thể cùng nhau sống cùng nhau dưới một mái nhà, cùng nhau vui đùa, cùng nhau trưởng thành, rồi già đi. Bốn năm đại học trải qua cùng nhau, công việc sau này có bận thế nào cũng phải cùng nhau đón sinh nhật! Cùng nhau đi du lịch, cùng nhau mua sắm, cùng nhau đi đến những đất nước xa xôi, cùng nhau chờ đợi tình yêu 'đích thực' đến gõ cửa. Ước rằng lễ cưới sẽ có ba phụ dâu thật xinh đẹp. Cảm giác sẽ thế nào nhỉ, khi một đứa trẻ được 3 cô mẹ nuôi cưng chiều? Chắc sẽ vui lắm! Những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi ấy, vì có các cậu đến tô điểm nên càng trở nên rực rỡ. Ví chúng ta như những ngôi sao, mỗi đứa một vẻ, dưới bầu trời đêm kiêu sa và tỏa sáng. Dù xa cách đến đâu nhưng vẫn soi sáng màn đêm dưới cùng một gầm trời, hướng về nhau, vẫn mong muốn nhau được hạnh phúc, như vậy chẳng phải đủ rồi sao? Thật ra trên đời này, vốn dĩ không có chuyện gì có thể lường trước được. Biết đâu sau này, chúng ta sẽ vĩnh viễn quên đi nhau, quên đi những kỉ niệm từng có mà xa nhau thì sao? Không ai có thể biết trước được! Chỉ hi vọng, mỗi một ngày còn ở bên nhau ta đều dùng sự chân thành mà đối đãi, chỉ mong rằng sau này nếu có xa rời thì chúng ta cũng nhớ đến nhau như những hồi ước đẹp đẽ nhất! Những con chữ được viết lên, là những lời chân thành nhất gửi đến chúng ta.. của sau này! Mong rằng những ngày tháng sau này, khi nhìn lại những dòng này, chúng ta có thể ngồi cùng nhau mà hoài niệm, chứ không phải mỗi đứa một phương để nhớ về những hồi ức đã qua.. nhớ đến nhau qua hai chữ 'đã từng'! Các cậu mãi là món quà đặc biệt nhất mà thượng đế ban tặng cho tớ! Tớ của hôm nay, vì có các cậu mà trưởng thành hơn! Cảm ơn các cậu! Hy vọng tình bạn của chúng ta sẽ mãi mãi như bây giờ! "Đôi khi tình bạn khiến tôi trân trọng hơn tình yêu, không phải vì tôi không dám mạo hiểm, mà vì tôi không cảm nhận được thứ gọi là chân thành và tin tưởng trong tình yêu!" "Mong rằng tình bạn của chúng ta mãi như loài Xương rồng, luôn kiên cường trước bão giông!" Hạ Yến 01.06.2020