GÓC BÌNH YÊN Tác giả: Feng Em hỏi tôi giữa bốn bề cuộc sống Có nơi nào ai đó bán bình yên? Mua lấy chút nuôi dưỡng lòng thanh thản Chẳng phải buồn, phải nghĩ, sống nhiên Tôi bảo rằng: Cuộc sống chẳng bình yên Mới tạo nên kẻ kiên cường, bất khuất Dẫu là khi trong lòng đau buồn nhất Cũng phải cười nuốt nước mắt vào trong Em hỏi rằng: Liệu như thế là xong? Cứ đau buồn tự ôm rồi tự chịu? Dù có chăng là một người hiền dịu Nhẫn nhục nhiều nước mắt vẫn cứ rơi Cuộc đời này vốn dĩ lắm chơi vơi Cần điểm tựa để vững vàng bước tiếp Nơi đó chính nơi bình yên nhất Nơi em cần duy nhất chính là anh.