Gốc Bệnh Trình bày: Yihuik Dĩ Tuệ Lyricist: Ninh Tư Tiến 宁思进 Composer: Lộ Kha 路柯 Trans: Khiết Vy 洁薇 "Cho dù anh quay lại, cũng chẳng thể chữa lành trái tim em Anh của những năm tháng ấy đã biến mất nơi chân trời Thời gian không ngừng rẽ ngoặc đến vô số nơi Chúng ta đã không còn là chính mình của ngày xưa nữa." "Cho dù anh quay lại, cũng chẳng thể chấm dứt được những mất mát Gương đã vỡ rồi dù có hàn gắn lại thì những vết nứt cũng quá rõ ràng.." Mong rằng sau này anh cũng đừng nhớ đến em nữa, cũng đừng quay lại nói yêu em lần nào nữa.. vì dù rằng anh có thể vẫn là anh, có thể vẫn với nhân dạng như thế, vẫn với dáng vẻ như thế, cách trò chuyện và cả dáng đi, dáng đứng của anh cũng vẫn như xưa ấy, nhưng những sự quan tâm, săn sóc, nhất là sự nhiệt huyết ngày hôm ấy của anh rồi cả em nữa cũng chẳng còn như xưa như rồi, và dù có như thế nào thì anh của ngày xưa ấy đã xa khuất nơi chân trời ấy mất rồi, thế nên anh cũng đừng quay lại làm gì nữa, vì người có quay lại thì cũng không thể chữa lành tâm hồn nhiều tổn thương của em.. Và anh cũng biết mà, tấm gương kia một kia đã vỡ rồi, dù cho dán lại, hay có làm gì để hàn gắn lại đi chăng nữa thì chúng ta vẫn sẽ chỉ thấy những vết nứt rõ ràng mà thôi, căn bản là anh với em.. đã chẳng thể.. quay lại nữa rồi.. Bài hát này là một bài hát có giai điều vừa buồn vừa nhẹ nhàng, giọng hát của chị này khá nhẹ nhưng chẳng hiểu sao khi nghe vào mình lại thấy buồn bã đến lạ, đó là tâm trạng của mình khi nghe trước khi đọc sub Việt của nó, còn sau khi đọc lời bài hát được dịch ra tiếng Việt rồi thì mình lại càng cảm thấy buồn hơn, còn có chút đau lòng nữa, và mặc dù mình chưa yêu ai, cũng chẳng ai yêu nhưng mình vẫn có cảm giác như thất tình vậy á, đúng là âm nhạc có thể điều chỉnh cảm xúc của mình ghê thiệt, mà bài hát này lại khá hay nên mình đem lên đây để mọi nghe và cảm nhận xem sao nhe, còn cuối cùng chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ! Lời bài hát: 傾盆大雨驅散了人群 我靠窗聽雨的聲音 又想起我們做的約定 遙遠得像夢境 我承認忘記你已不可能 也坦然 接受余震 你曾留給我的陰影 已漸漸透明 只是熱烈的曾經 再不能復生 心意難平 才是困擾 我的病因 即使你回頭也無法將我治愈 我愛的那個你已消失在天際 時間不斷分岔到無數境地 我們再不是當初的自己 即使你回頭也無法終止失去 粘連起來的破鏡裂痕太清晰 其實後來的事已經跟你 沒有關係 我承認忘記你已不可能 也坦然 接受余震 你曾留給我的陰影 已漸漸透明 只是熱烈的曾經 再不能復生 心意難平 才是困擾 我的病因 即使你回頭也無法將我治愈 我愛的那個你已消失在天際 時間不斷分岔到無數境地 我們再不是當初的自己 即使你回頭也無法終止失去 粘連起來的破鏡裂痕太清晰 其實後來的事已經跟你 沒有關係 即使你回頭也無法將我治愈 我愛的那個你已消失在天際 時間不斷分岔到無數境地 我們再不是當初的自己 即使你回頭也無法終止失去 粘連起來的破鏡裂痕太清晰 其實後來的事已經跟你 沒有關係 Phiên Âm: Qīngpén dàyǔ qūsànle rénqún Wǒ kào chuāng tīng yǔ de shēngyīn Yòu xiǎngqǐ wǒmen zuò de yuēdìng Yáoyuǎn dé xìang mèngjìng Wǒ chéngrèn wàngjì nǐ yǐ bù kěnéng Yě tǎnrán jiēshòu yúzhèn Nǐ céng líu gěi wǒ de yīnyǐng Yǐ jìanjìan tòumíng Zhǐshì rèliè de céngjīng zài bu néng fùshēng Xīnyì nán píng cái shì kùnrǎo wǒ de bìngyīn Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ jiāng wǒ zhìyù Wǒ ài de nàgè nǐ yǐ xiāoshī zài tiānjì Shíjiān bùdùan fēn chà dào wúshù jìngdì Wǒmen zài bu shì dāngchū de zìjǐ Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ zhōngzhǐ shīqù Zhānlían qǐlái de pò jìng lièhén tài qīngxī Qíshí hòulái de shì yǐjīng gēn nǐ méiyǒu guānxì Wǒ chéngrèn wàngjì nǐ yǐ bù kěnéng Yě tǎnrán jiēshòu yúzhèn Nǐ céng líu gěi wǒ de yīnyǐng Yǐ jìanjìan tòumíng Zhǐshì rèliè de céngjīng zài bu néng fùshēng Xīnyì nán píng cái shì kùnrǎo wǒ de bìngyīn Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ jiāng wǒ zhìyù Wǒ ài de nàgè nǐ yǐ xiāoshī zài tiānjì Shíjiān bùdùan fēn chà dào wúshù jìngdì Wǒmen zài bu shì dāngchū de zìjǐ Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ zhōngzhǐ shīqù Zhānlían qǐlái de pò jìng lièhén tài qīngxī Qíshí hòulái de shì yǐjīng gēn nǐ méiyǒu guānxì Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ jiāng wǒ zhìyù Wǒ ài de nàgè nǐ yǐ xiāoshī zài tiānjì Shíjiān bùdùan fēn chà dào wúshù jìngdì Wǒmen zài bu shì dāngchū de zìjǐ Jíshǐ nǐ húitóu yě wúfǎ zhōngzhǐ shīqù Zhānlían qǐlái de pò jìng lièhén tài qīngxī Qíshí hòulái de shì yǐjīng gēn nǐ méiyǒu guānxì Vietsub: Cơn mưa như trút, Xua tan đám đông người Em tựa vào cửa sổ Lắng nghe tiếng mưa rơi Lại nhớ về ước hẹn của đôi mình Đã xa vời như giấc mơ Em phải thừa nhận, Quên anh là điều không thể Cũng bình tĩnh đón nhận những dư chấn Bóng hình anh lưu lại nơi em Dần trở nên rõ ràng Chỉ là nhiệt huyết ngày xưa, Không thể sống lại lần nữa Không cách nào buông bỏ Chính là lý do khiến em mãi phiền lòng Cho dù anh quay lại, Cũng chẳng thể chữa lành trái tim em Anh của những năm tháng ấy Đã biến mất nơi chân trời Thời gian không ngừng rẽ ngoặc đến vô số nơi Chúng ta đã không còn Là chính mình của ngày xưa nữa Cho dù anh quay lại, Cũng chẳng thể chấm dứt Được những mất mát Gương đã vỡ rồi dù có hàn gắn lại Thì những vết nứt cũng quá rõ ràng Thật ra, những chuyện sau này Đều không còn liên quan đến anh Em phải thừa nhận, Quên anh là điều không thể Cũng bình tĩnh đón nhận những dư chấn Bóng hình anh lưu lại nơi em Dần trở nên rõ ràng Chỉ là nhiệt huyết ngày xưa, Không thể sống lại lần nữa Không cách nào buông bỏ Chính là lý do khiến em mãi phiền lòng Cho dù anh quay lại, Cũng chẳng thể chữa lành trái tim em Anh của những năm tháng ấy Đã biến mất nơi chân trời Thời gian không ngừng rẽ ngoặc đến vô số nơi Chúng ta đã không còn Là chính mình của ngày xưa nữa Cho dù anh quay lại, Cũng chẳng thể chấm dứt Được những mất mát Gương đã vỡ rồi dù có hàn gắn lại Thì những vết nứt cũng quá rõ ràng Thật ra, những chuyện sau này Đều không còn liên quan đến anh.