[Bài Thơ] Góa Phụ - Song Hảo

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Tiểu Điềm Chanh, 11 Tháng mười 2021.

  1. Tiểu Điềm Chanh

    Bài viết:
    6
    Tình yêu và hạnh phúc trong hôn nhân luôn là đích đến, là mơ ước của phái nữ, vì ngọn lửa hôn nhân sẽ luôn nồng cháy nếu có sự gắn kết giữa hai trái tim. Nếu một người buông tay thì ngọn lửa ấy sẽ nhanh chóng lụi tàn. Và cuộc hôn nhân ấy rồi sẽ đi về đâu? Ai sẽ là người đâu khổ nhất? Song Hảo với thể thơ tự do đã diễn tả thành công, tinh tếvà sâu sắc tâm trạng của một người "Góa phụ" trong chính cuộc hôn nhân của mình.

    Góa phụ - Song Hảo

    Anh đi qua đời em

    Những mùa bão giông nghiệt ngã

    Một mình em trong cơn thác lũ

    Tìm bàn tay anh bám víu sẻ chia.

    Thời gian năm tháng cách xa

    Anh như chiếc bóng đổ dài theo quá khứ

    Lặng câm không khóc không cười

    Vô tư tội nghiệp.

    Ngày của hôm qua đã mất

    Hoàng hôn rũ xuống đời nhau.

    Đôi lúc

    Em giật mình thức giữa đêm sâu

    Thèm một nụ hôn nồng ấm

    Chợt thảng thốt

    Khi tay em chạm vào khoảng trống

    Chỉ có em và hư vô.

    Không biết tự bao giờ

    Em đã thành góa phụ

    Trong ngôi nhà luôn có anh.

    Song Hảo


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2021
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...