Chiếc xe đạp con con giữa đường phố rộng dài Đồng nghĩa với nụ cười, đồng nghĩa với ban mai Và những giấc mơ chiêm bao trở lại Trong bạt ngàn gió tím cánh lưu ly. Giữa bãi biển ra đi Trăm con sóng dội về Em vẫn viết những bài thơ trên cát ướt Cả buổi trưa xanh rờn Sau mấy chiếc dây leo. Em cũng chẳng biết mình giàu hay nghèo Chỉ tin chắc mình sẽ là thi sĩ Một niềm tin như hoa đào bền bỉ Từng rơi hồng trên áo trắng xa xăm..