Gió Trăng Đong Đưa Trình bày: Doãn Tích Miên, Án Xuyên Tác từ: Thập Nhị Huynh Tác khúc: Ngôn Ngật Nếu bạn yêu thích những giai điệu mang hơi hướng cổ phong, pha trộn giữa vẻ đẹp của thiên nhiên và những cảm xúc lắng sâu trong tâm hồn, thì "Gió Trăng Đong Đưa" chính là bản nhạc bạn không nên bỏ lỡ. Bài hát được thể hiện bởi Doãn Tích Miên và Án Xuyên, hai giọng ca nhẹ nhàng như gió thoảng, cùng phần nhạc được sáng tác bởi Ngôn Ngật, lời ca từ Thập Nhị Huynh – bộ ba góp phần tạo nên một thế giới mộng mơ, nên thơ và đầy cảm xúc. Ngay từ tựa đề "Gió Trăng Đong Đưa", người nghe đã có thể hình dung ra một khung cảnh êm đềm, nơi gió khẽ lay động hoa cỏ, trăng lặng lẽ soi rọi những nỗi niềm khó nói. Lời bài hát mang âm hưởng thơ ca, nhiều hình ảnh đẹp và ý nhị như "xuân phong gặp hoa đào cười", "thu nguyệt chờ ai đến kéo lưới", hay "tình tơ vương vấn quấn quanh", như những dòng chảy cảm xúc nhẹ nhàng, cuốn trôi mọi mỏi mệt của thực tại. Phần phối nhạc giữ đúng tinh thần cổ phong: Mềm mại, thảnh thơi nhưng không nhàm chán. Âm nhạc không quá dồn dập, mà như từng bước chân nhẹ nhàng trên con đường làng quê sau cơn mưa xuân. Giai điệu đưa ta về những buổi chiều tà bên dòng sông, nơi đôi ba lời hát cất lên cũng đủ khiến lòng người rung động. Phần điệp khúc "gió trăng đong đưa, vương hoa lại quyến cỏ", nghe như một câu hát ru của thời gian, vẽ nên sự kết nối bất ngờ nhưng hữu duyên giữa hai con người giữa nhân gian rộng lớn. Bài hát không kể một câu chuyện cụ thể, nhưng lại để lại dư âm rất rõ: Có chút luyến tiếc, có chút hạnh phúc mong manh, và rất nhiều sự dịu dàng. Trên là bản Vietsub của Youtube, còn dưới là bản tiếng Trung á mấy bạn. Lời bài hát 昨夜星沉恋昨宵 天涯绵绵思海角 心底是弯弯绕绕向你依靠 听风吟诗弄调 唱着月上柳梢 我与你黄昏相邀相思慢聊 春风恰巧恋芳草 夕阳刚好恋飞鸟 我恋回眸你一笑 弱水摇了一瓢 把这故事来浇 这红尘很好值得走一遭 风月摇啊摇 沾了花又惹了草 原来绕啊绕 这么巧和你遇到 风雨落日两缠绕 水与青山两环抱 人间喧闹风雨潇潇 此刻都不见了 风月摇啊摇 沾了花又惹了草 情丝缠缠绕 细情深也细着月圆花好 春风欲见桃花笑 秋月等着谁来打捞 愿与你 春去秋来 暮暮朝朝 春风恰巧恋芳草 夕阳刚好恋飞鸟 我恋回眸你一笑 弱水摇了一瓢 把这故事来浇 这红尘很好值得走一遭 Pinyin Zuó yè xīng chén lìan zuó xiāo Tiān yá mían mían sī hǎi jiǎo Xīn dǐ shì wān wān rào rào xìang nǐ yī kào Tīng fēng yín shī nòng dìao Chàng zhuó yuè shàng liǔ shāo Wǒ yǔ nǐ húang hūn xiāng yāo xiāng sī màn líao Chūn fēng qìa qiǎo lìan fāng cǎo Xī yáng gāng hǎo lìan fēi niǎo Wǒ lìan húi móu nǐ yī xìao Ruò shuǐ yǎo liǎo yī píao Bǎ zhè gù shì lái jiāo Zhè hóng chén hěn hǎo zhí dé zǒu yī zāo Fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo Yúan lái rào ā rào Zhè me qiǎo hé nǐ yù dào Fēng yǔ luò rì liǎng chán rào Shuǐ yǔ qīng shān liǎng húan bào Rén jiān xuān nào fēng yǔ xiāo xiāo Cǐ kè dū bù jìan liǎo Fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo Qíng sī chán chán rào Xì qíng shēn yě xì zhuó yuè yúan huā hǎo Chūn fēng yù jìan táo huā xìao Qiū yuè děng zhuó shúi lái dǎ lāo Yùan yǔ nǐ; chūn qù qiū lái mù mù zhāo zhāo Chūn fēng qìa qiǎo lìan fāng cǎo Xī yáng gāng hǎo lìan fēi niǎo Wǒ lìan húi móu nǐ yī xìao Ruò shuǐ yǎo liǎo yī píao Bǎ zhè gù shì lái jiāo Zhè hóng chén hěn hǎo zhí dé zǒu yī zāo Fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo Yúan lái rào ā rào Zhè me qiǎo hé nǐ yù dào Fēng yǔ luò rì liǎng chán rào Shuǐ yǔ qīng shān liǎng húan bào Rén jiān xuān nào fēng yǔ xiāo xiāo Cǐ kè dū bù jìan liǎo Fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo Qíng sī chán chán rào Xì qíng shēn yě xì zhuó yuè yúan huā hǎo Chūn fēng yù jìan táo huā xìao Qiū yuè děng zhuó shúi lái dǎ lāo Yùan yǔ nǐ chūn qù qiū lái Mù mù zhāo zhāo ( fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo ) ( yúan lái rào ā rào Zhè me qiǎo hé nǐ yù dào ) Fēng yuè yáo ā yáo Zhān liǎo huā yòu rě liǎo cǎo Qíng sī chán chán rào Xì qíng shēn yě xì zhuó yuè yúan huā hǎo Chūn fēng yù jìan táo huā xìao Qiū yuè děng zhuó shúi lái dǎ lāo Yùan yǔ nǐ chūn qù qiū lái mù mù zhāo zhāo Lời Việt Đêm qua sao lặng, mộng đêm xưa, Tận cùng trời biển, nhớ cho vừa. Lòng ta lượn lở, vòng quanh bóng chàng tựa tựa, Gió ngân câu hát, hòa thi từ, Trên cành liễu mảnh, nguyệt ngân ngà, Ta cùng chàng lúc hoàng hôn, ngồi bên tỏ nỗi thiết tha. Gió xuân e ấp bên cỏ thơm, Chiều tà vừa đẹp, én nghiêng chòm. Ta say ánh mắt, nụ cười chàng như vạt nước mờ sương, Gánh vác nhân duyên giữa mộng thường, Tưới lên chuyện cũ, vẽ nên đường, Cõi trần xinh đẹp, một lần đi qua cũng đáng thương. Gió trăng đong đưa, Vấn vương hoa bướm, chạm vào cỏ tơ, Quẩn quanh duyên nợ, Bất ngờ gặp chàng giữa chuyến mộng mơ. Mưa rơi, ngày lặn, tình vương vương, Núi sông ôm trọn mộng đôi đường, Chốn nhân thế gió mưa không ngớt, Giây phút này, nào thấy vấn vương? Gió trăng đong đưa, Chạm hoa rối cỏ, xuyến xao lòng mơ, Tơ tình đan rối, Chân thành ẩn kín dưới nguyệt hoa chờ. Gió xuân khẽ hé nụ đào tươi, Trăng thu chờ đợi ai vớt lời? Nguyện cùng chàng xuân qua thu tới, Sớm sớm chiều chiều chẳng rời nơi.