Gió thổi qua lưng chừng núi Trình bày: Trịnh Hạo Ca khúc bình dị, câu chuyện về sự trưởng thành, về ký ức của không riêng những người xa quê, những kỷ niệm khắc sâu trong ký ức mỗi người. Ca khúc như một lời tâm sự của những người trưởng thành, ấm áp nhẹ nhàng về những thay đổi trong cuộc sống. Tựa như thước phim tua chậm từ quá khứ đến hiện tại, sự luyến tiếc với những điều đã qua, về người thân về bạn bè, tuy nhiều chuyện đã thay đổi, có những nỗi nhớ, nuối tiếc, nhưng chúng ta vẫn phải chấp nhận và tiếp tục hành trình trên "chuyến tàu" của hiện tại. Lyrics: 风吹过 半山坡 夕阳在往山外落 Fēng chuī guò bàn shān pō xīyáng zài wǎng shān wài luò Gió thổi qua sườn núi, ánh chiều tà khuất dần sau núi 天空的云 像人生啊聚了又难舍 Tiānkōng de yún xìang rénshēng a jù liǎo yòu nán shè Mây trời tựa như đời người, tụ lại rồi chẳng nỡ rời xa 还记得 阿婆说 人生路难免曲折 Hái jìdé a pó shuō rénshēnglù nán miǎn qūzhé Còn nhớ lời ngoại nói, đường nhân sinh khó tránh trắc trở 要往前走 世界会更辽阔 Yào wāngqían zǒu shì jiè hùi gèng líao kuò Phải tiến về phía trước, thế giới càng bao la hơn 小时候的那群玩伴 去了不同地方工作 Xiǎo shí hòu de na qún wánbàn qù le bù tóng dì fāng gōngzuò Lũ bạn lúc thơ ấu nay đã mỗi đưa một phương 忙着追寻理想生活 互相少了联络 Máng zháo zhuǐ xún lǐ xiǎng shēng huó hù xiāng sháo le lían luò Bận đuổi theo lý tưởng cuộc sống ít qua lại với nhau 走走停停那趟列车 路过城市山野湖泊 Zǒuzǒu tíngtíng na tàng liè chē lù guò chéngshì shānyě húbó Chuyến tàu đi rồi lại dừng ngang qua thành phố, núi non, hồ biếc 去时开春回时年末 是游子的间隔 Qù shì kāi chūn húi shí nían mò shì yóu zǐ de jiān gé Đi lúc khai xuân, trở lại cuối năm là quãng dừng chân của kẻ xa xứ 阿婆熬的粥还温热 有家的味道很独特 A pó áo de zhōu hái wēn rè yǒu jiā de wēi dào hěn dú tè Cháo ngoại nấu vẫn còn nóng có hương vịgia đình rất riêng biệt 一家人围绕着饭桌 用方言谈笑着 Yī jiā rén wéi rào zhe fàn zhuō yòng fāng yán tán xìao zhe Gia đình quây quần bên mâm cơm dùng phương ngữ thân thương nói cười vui vẻ 那个热闹的旧院落 一周后变得冷清了 Na gè rè nào de jìu yùan luò yī zhōu hòu bìan dé lěng qīng le Cái náo nhiệt nơi sân cũ ấy sau một tuần lại biến thành sự tĩnh lặng 原来故乡也会老去 身影少了几个 Yúan lái gù xiāng yě hùi lǎo qù shēn yǐng shǎo le jī gè Thì ra cố hương cũng già đi thân ảnh đã ít đi vài người 风吹过 半山坡 夕阳在往山外落 Fēng chuī guò bàn shān pō xīyáng zài wǎng shān wài luò Gió thổi qua sườn núi, ánh chiều tà khuất dần sau núi 天空的云 像人生啊聚了又难舍 Tiānkōng de yún xìang rénshēng a jù liǎo yòu nán shè Mây trời tựa như đời người, tụ lại rồi chẳng nỡ rời xa 还记得 阿婆说 人生路难免曲折 Hái jìdé a pó shuō rénshēnglù nán miǎn qūzhé Còn nhớ lời ngoại nói, đường nhân sinh khó tránh trắc trở 要往前走 世界会更辽阔 Yào wāngqían zǒu shì jiè hùi gèng líao kuò Phải tiến về phía trước, thế giới càng bao la hơn 小时候的那群玩伴 去了不同地方工作 Xiǎo shí hòu de na qún wánbàn qù le bù tóng dì fāng gōngzuò Lũ bạn lúc thơ ấu nay đã mỗi đưa một phương 忙着追寻理想生活 互相少了联络 Máng zháo zhuǐ xún lǐ xiǎng shēng huó hù xiāng sháo le lían luò Bận đuổi theo lý tưởng cuộc sống ít qua lại với nhau 走走停停那趟列车 路过城市山野湖泊 Zǒuzǒu tíngtíng na tàng liè chē lù guò chéngshì shānyě húbó Chuyến tàu đi rồi lại dừng ngang qua thành phố, núi non, hồ biếc 去时开春回时年末 是游子的间隔 Qù shì kāi chūn húi shí nían mò shì yóu zǐ de jiān gé Đi lúc khai xuân, trở lại cuối năm là quãng dừng chân của kẻ xa xứ 阿婆熬的粥还温热 有家的味道很独特 A pó áo de zhōu hái wēn rè yǒu jiā de wēi dào hěn dú tè Cháo ngoại nấu vẫn còn nóng có hương vịgia đình rất riêng biệt 一家人围绕着饭桌 用方言谈笑着 Yī jiā rén wéi rào zhe fàn zhuō yòng fāng yán tán xìao zhe Gia đình quây quần bên mâm cơm dùng phương ngữ thân thương nói cười vui vẻ 那个热闹的旧院落 一周后变得冷清了 Na gè rè nào de jìu yùan luò yī zhōu hòu bìan dé lěng qīng le Cái náo nhiệt nơi sân cũ ấy sau một tuần lại biến thành sự tĩnh lặng 原来故乡也会老去 身影少了几个 Yúan lái gù xiāng yě hùi lǎo qù shēn yǐng shǎo le jī gè Thì ra cố hương cũng già đi thân ảnh đã ít đi vài người 风吹过 半山坡 夕阳在往山外落 Fēng chuī guò bàn shān pō xīyáng zài wǎng shān wài luò Gió thổi qua sườn núi, ánh chiều tà khuất dần sau núi 天空的云 像人生啊聚了又难舍 Tiānkōng de yún xìang rénshēng a jù liǎo yòu nán shè Mây trời tựa như đời người, tụ lại rồi chẳng nỡ rời xa 还记得 阿婆说 人生路难免曲折 Hái jìdé a pó shuō rénshēnglù nán miǎn qūzhé Còn nhớ lời ngoại nói, đường nhân sinh khó tránh trắc trở 要往前走 世界会更辽阔 Yào wāngqían zǒu shì jiè hùi gèng líao kuò Phải tiến về phía trước, thế giới càng bao la hơn 风吹过 半山坡 夕阳在往山外落 Fēng chuī guò bàn shān pō xīyáng zài wǎng shān wài luò Gió thổi qua sườn núi, ánh chiều tà khuất dần sau núi 门前老树 像阿婆的笑容目送我 Mén qían lǎo shù xìang a pò de xi ào róng mù sòng wǒ Cây cổ thụ trước cửa tựa ánh mắt vui cười của ngoài tiễn tôi đi 银杏树 金黄色 撒下一地的斑驳 Yínxìng shù jīn húang sè sā xìa yī dì bān bó Cây ngân hạnh, vàng rực rỡ lấm tấm rơi xuống đất 谁再为我 唱起儿时的歌 Shúi zài wèi wǒ chàng qǐ ér shí de gē Ai đang hát cho tôi bài hát thời thơ bé?