Ta ngồi trong ngóc buồn hiu Chỉ vì ta đã quên ngày gặp nhau Bây giờ nàng đã giận rồi Để rồi ta biết làm sao bây giờ Ta ngồi ta hỏi thiên cao Thiên cao lại bao tao cũng như mày
Muội nói chứ đã giận gì Sao huynh cứ mãi nghĩ nhiều làm chi? Trêu huynh một tý huynh đi Làm như muội đã nợ huynh cái gì Muội đây chẳng phải tài hoa Nhưng mà rộng lượng thì không ai bằng
Thật ra ca không biết làm thơ đâu, 4 câu đó mất nửa tiếng của ca rồi đấy, thông cảm trí óc ca có hạng khè khè