"Giang” hồ nhất mộng đồ vọng bạch thủ tha đà, “Ảnh” lạc thanh sơn trường kiếm huy sái vị một. “Trầm” ngâm thiển xướng chuyển nhãn thiên phàm độc chước, “Phù” sinh nhược mộng ngạo tuyệt thiên hạ hà thác? (Một giấc mộng giang hồ, chỉ mong bạc đầu lần lữa Bóng hiện núi xanh trường kiếm đã vung chăng. Trầm ngâm khẽ hát, chớp mắt độc ẩm giữa nghìn cánh buồm, Kiếp phù sinh như mộng kiêu ngạo vô song giữa thiên hạ có gì sai?) 江影沉浮 Giang ảnh trầm phù Nhạc: Kình Thiên Biên khúc: Hằng Chiếu Lời: Linh Lạc Âm Nguyên xướng: Âm Tần Quái Vật Cover: Tiểu Khúc Nhi 江影寒 沉浮幻 惊涛翻 乾坤转 剑锋燃 碎尘寰 流年残 苍穹断 Giang ảnh lạnh lẽo, trầm phù biến ảo Sóng lớn xô bờ, Càn Khôn xoay chuyển Mũi kiếm rực lửa phá vỡ cõi trần Hủy đi năm tháng, xé toang trời cao 心魂乱 浮生斩 反袖 掐指谋算 眉间焰 痴嗔念 扬手 挥剑蔑天 Tâm linh hỗn loạn chém đứt kiếp phù sinh Phất tay áo bấm đốt tính mưu kế Lửa giữa hàng mi, niệm sân si Giương tay vung kiếm kinh miệt trời cao 谁 一路披荆斩棘 半生风雨斑驳成锯 劫中逆 谁 深谋远虑全局 似假还真一世自欺 连环计 Là ai đạp hết chông gai trên quãng đường Nửa đời gian khổ loang thành vết cưa Nghịch thiên kiếp Ai toàn cuộc suy trước tính sau Cả đời tự lừa dối mình như giả mà thật Kế liên hoàn 拭去 眉间血痕 凭何 指天而问 对错已尽焚 若沉沦 散余生 转身 星河落尘 几番 聚合离分 怎奈宿命承 又岂能 算的准 Lau đi vết máu giữa hàng mi, dựa vào đâu chỉ trời mà hỏi Thiêu hết đúng sai, nếu đã trầm luân đành buông kiếp này Khi xoay đi, sông sao giáng trần, bao lần gặp gỡ chia li Tiếc rằng đã gánh mệnh này, sao có thể tính chuẩn được nữa? 谁 冷眼旁观谜底 半生风雨苍茫回忆 劫中续 谁 妄图定下结局 似假还真呼风唤雨 计中计 Ai thờ ơ chẳng màng đáp án Nửa đời phong ba hồi ức mênh mông Số kiếp vẫn tiếp tục Ai mưu toan quyết định kết cục Hô mưa gọi gió như giả mà thật Kế trong kế 拭去 眉间血痕 不惧 指天而问 情丝已尽焚 若沉沦 舍余生 转身 星河落尘 坐看 聚合离分 却道宿命承 谁又能 算的准 Lau đi vết máu giữa hàng mi, dựa vào đâu chỉ trời mà hỏi Thiêu hết tơ tình, nếu đã trầm luân vứt bỏ đời này Khi xoay đi, sông sao giáng trần, ngồi trông gặp gỡ chia li Chỉ nói đã gánh mệnh này, sao có thể tính chuẩn được nữa? 错算 眉间情深 错看 成败定论 情丝锁孤坟 已沉沦 叹余生 轻叹 光阴无痕 转眼 碎落前尘 徒留孑然一身 谁还能 算的准 Tính sai tình sâu giữa mày ngài, trông nhầm định luận thành bại Tơ tình vương giữa phần mộ cô độc, đã trầm luân chỉ đành than kiếp này Nhẹ oán năm tháng vô ngần, quá khứ vỡ nát trong chớp mắt Chỉ còn lại một thân cô độc, còn ai có thể tính chuẩn đây