Giai Lệ Tác giả: Liên Hoa Tử. Thể loại: Tập thơ phong lệ tình giai. Thể thơ: Thơ lục bát. Số bài: 21. Số câu: 4 câu / bài. Tình trạng: Đã hoàn thành (ngày 25/07/2023). * Thi án: "Phong trần một khúc tương tư Lệ sa rèm ngọc, nát nhừ tâm can Tình trăng, ý nước minh quang Giai nhân, quân tử tìm đàng tu thân." * Bấm để xem Người xưa nói, vẻ đẹp bên ngoài của một con người chỉ là giả tạo mà thôi. Chỉ có một trái tim chân thành và đôi mắt quang minh, mới có thể đi vào đường chính. Hậu thế có biết, ánh trăng trên trời là để tượng hình tim. Trái tim ấy bao đời bất động, tuy đôi lúc vướng mây mù, nhưng sẽ lại càng trong. Sáng như vầng trăng sau cơn mưa lớn, tinh tú cũng chầu về, tô điểm nét thiên chân. Người đời nay, ưa chuộng vẻ đẹp bên ngoài mà quên đi con đường tu đạo, thật đáng buồn và cũng thật đáng thương. Nếu như nói hồng trần là bể khổ, thì Địa Ngục A Tỳ mở cửa đón người dâm, sẽ càng đau thương gấp muôn lần vạn tượng. Đạo Đức Kinh đã nói: "Ngũ sắc linh nhân mục manh" (ngũ sắc làm cho người ta mờ mắt). Con người sanh ra đời, sau cùng đều sẽ chết đi, sao không để lại cho đời một tấm lòng trinh bạch tới thiên thu. Tội phạm dẫy đầy, chữ dâm là gốc. Dâm là vua muôn ác, người mê mờ chưa thể trừ dâm. Hiếu đứng đầu trăm thiện, bậc nhân thần diệt dục trừ dâm. Vì dâm mà phạm pháp, như tội giết người, cướp của, hiếp dâm, rồi bị ở tù ở tội, nào ai muốn cho cam. Ấy thế mà nhiều người nói năng phi lễ, nghĩ chuyện dâm bôn, rồi để cuối cùng gây ra tai họa, nào trốn được trời cao. Luật pháp công bình, không sai nhân quả. Chỉ mong người đời tu theo trung hiếu, giữ trọn tiết trinh, thì hạnh phúc trăm nhà, nơi nơi an lạc. Đẹp người sao bằng đẹp nết. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Sanh - già - bệnh - chết, ai chẳng đi qua, nếu có thể bỏ ác từ hung mà làm lành nghĩ thiện, thì sáu nẻo luân hồi sẽ tự trống không. * "Thiên Đàng vui sướng, ta đi tới Địa Ngục đau buồn, khóc cho ai Nhân quần đạo đức lo tu tánh Tài khí buông rồi, sẽ thanh bai."
01. Giai Lệ Phong trần ước lệ tình chân Lệ in trang giấy, máu gần tim son Tình trong trắng, ý quy chơn Giai nhân tranh vẽ lòng son mỉm cười.
02. Trung Thu Trung Thu, ta ngắm sao trời Để cho vui mắt, mở đời thịnh xương Mũi nghe thoang thoảng mùi hương Cung trăng bước xuống, tình thương lại về.
03. Tình Trăng Em đi em nhớ quay về Để hương hoa quế còn nghe một lần Đô thành đổ lệ đầy khăn Lợi danh điên đảo tâm thần người ơi!
04. Giọt Sương Xin ai chớ bán nụ cười Để cho quân tử làm người thần tiên Cây tùng xin chớ ngã nghiêng Giọt sương cam lộ cửa thiền còn trong.
05. Đừng Trách Em đừng vội trách hóa công Do ai sa ngã, lòng không vững vàng Kim tiền réo gọi đài trang Miếng ăn cám dỗ người ngoan một đời.
06. Hạ Nhớ Tháng năm, con nắng thiêu người Hạ ơi, hạ hỡi, mi lười tắm mưa Đỏ tươi nóng hổi trời trưa Nét môi ai có cười chưa nơi này.
07. Nước Ơi Con trâu chẳng muốn đi cày Bác nông dân ngủ mệt nhoài bên cây Lớn ròng con nước về đây Tắm cho em mát, môi đầy tình yêu.
08. Trêu Ngươi Xa xa bốn ả giai kiều Đi lên mô đất, kể nhiều chuyện chơi Ba chàng chưa vợ đi chơi Đánh nhau cái chuyện ngày mơi ăn gà.
09. Điên Khùng Bé Hoa đang quét chổi chà Quét luôn đôi dép cụ bà tám mươi Giai tình khóe miệng cười tươi Mẹ ai mếu khóc, một người khùng điên.