Tản Văn Giấc Mơ Tìm Về - Trúc Châu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Trúc Châu, 8 Tháng chín 2020.

  1. Trúc Châu

    Bài viết:
    154
    Giấc Mơ Tìm Về

    Tác giả: Trúc Châu

    Thể loại: Tản Văn

    [​IMG]

    Có những buổi sáng thức dậy ta thấy lòng thật bình yên, nhưng có những buổi sáng thức dậy lòng nặng trĩu. Con người ta càng sống lâu, đi qua năm tháng ngày càng nhiều, ký ức như quyển sách ghi chép tất cả những đau khổ, hạnh phúc, lỗi lầm, muộn phiền, thiện hay bất thiện của tâm.

    Con người quả thật chứa đựng nhiều bí ẩn, dù trên ý thức chúng ta có thể dối lòng hay che giấu tất cả. Nhưng ta không thể làm như vậy với vô thức của chính mình. Khi ta nằm xuống nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ, ta tạm thời mất đi sự kiểm soát của tâm, điều đó đồng nghĩa ý thức không còn quyền lực. Từ đó những gì trong vô thức, ta cố gắng xóa nhòa, không nghĩ tới lại hiện về trong giấc mơ.

    Mà thật kỳ lạ những điều hạnh phúc ta cố nhớ lại càng quên, những gì lầm lỗi ta càng muốn quên lại càng nhớ. Những trải nghiệm đau khổ theo giấc mơ hiện về, ta ray rứt, ta dằn vặt vì những gì đã trải qua. Khỏi phải nói đó là một cảm giác buồn mênh mang, chúng ta hối hận vì đã làm những điều này, chúng ta hối hận vì đã không làm những điều kia.

    Lúc nhỏ, khi phạm lỗi chỉ cần chạy về bên ba bên mẹ, lấy hết can đảm mà nói với mẹ: "Con xin lỗi mẹ, con xin lỗi ba". Rồi khi được ba mẹ tha thứ, chúng ta nhẹ lòng, quên ngay rồi tiếp tục chạy đi chơi. Còn bây giờ thì, ba mẹ bên cạnh đó, người thương, người thân bên cạnh đó, nhưng nào có dám hé môi. Càng trưởng thành con người càng giỏi chịu đựng, giỏi che dấu những gì trong lòng và giỏi cả giả vờ nữa. Giả vờ rằng ta vẫn ổn, ta vẫn vui, ta vẫn bước hiêng ngang trong cuộc sống.

    Cũng có tích cực đấy nhưng chỉ là một trong một số ngày thôi và trong một số ngày, như hôm nay, chúng ta lại phải đối diện với chính bản thân mình. Những lỗi lầm ấy đã từng xảy ra, đó là sự thật không thể nào chối cãi được. Nhưng các bạn hãy ngẫm kỹ mà xem, chúng ta sống một đời rồi cũng sẽ tới lúc nhắm mắt xuôi tay, sẽ buông bỏ lại hết mà đi, vậy thì há gì những năm tháng phù du đã qua. Cái gì cũng chỉ là một giai đoạn, giai đoạn đó đã qua rồi, bây giờ chúng ta đang đi trên một đoạn đường mới.

    Nếu có quay đầu nhìn lại thì hãy nhìn ngắm nó với trạng thái định tĩnh nhất, nhìn lại mà rút kinh nghiệm, mà không phạm phải nữa, chứ đừng nhìn lại để ray rứt, dằn vặt bản thân. Sao mình làm khổ bản thân mình dữ vậy, sống trong nỗi đau của quá khứ, ta đau thêm một lần nữa.

    Dù không hề dễ dàng gì, nhưng hãy cố vực dậy cảm giác tích cực của bản thân. Tôi không hứa chắc là bạn vượt qua được một lần sẽ vượt qua được lần sau đâu nhé. Phiền não vốn là một rễ cây độc, cắm rễ rất sâu trong tâm thức, phiền não qua đi, rồi sẽ trở lại, nhưng khi ta còn sống thì ta còn tranh đấu. Kiếp người quý giá, sao lại để cho phiền não che lấp bầu trời trong xanh. Mỗi một lần, những muộn phiền quay về không cần phải chạy trốn, hãy đối diện với tâm thái yên lặng nhất, hãy lắng nghe nó với trọn vẹn tâm mình.

    Có một vị thiền sư đã nói rằng: "Hãy lặng nhìn mà không phản ứng!" Nếu bạn rèn luyện mà đạt được cảnh giới này thì nỗi đau nếu có quay lại, nó vẫn còn khiến chúng ta đau đó nhưng nó sẽ không thể làm cho ta khổ nữa.

    - Trúc Châu -
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...