[Bài Thơ] Giá Như Đau Trên Thân Thể Anh - U Độc Lệ Quân

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi U Độc Lệ Quân, 20 Tháng năm 2025.

  1. U Độc Lệ Quân Trần Quyết

    Bài viết:
    55
    Giá Như Đau Trên Thân Thể Anh

    Tác giả: U Độc Lệ Quân

    Thể loại: Thơ bảy chữ

    [​IMG]


    * * *

    Họ đối xử tệ với em như thế, sao em vẫn còn muốn quay về? Họ đánh em đau nhiều như thế, sao em vẫn thương cái nghĩa phu thê?

    Anh nâng niu em như bông hoa nhỏ mong manh mỏng nhẹ. Khi bên anh em không bị đối xử tệ, dù chỉ một chút cũng không hề. Ấy vậy mà em ở trong tay họ, họ vừa chê vừa đánh đuổi em về..

    Em à, anh không biết phải làm sao nữa. Em thì không muốn rời xa người ta. Nhưng anh thấy họ đánh em tơi tả. Anh rất đau vì anh thương em mà.

    * * *

    Em đến, mắt trầy như rách lụa

    Môi rớm màu son gãy giữa chiều

    Lặng người nghe tim đau lệ ứa

    Em khóc chỉ vì "người em yêu.."

    Em ngã vào tôi như đêm xuống

    Mái tóc sầu vương cả khói sương

    Mắt lệ loang như trăng vỡ bóng

    Tôi ôm trời vỡ giữa vô thường.

    Áo em lấm một màu tan vỡ

    Ngực tôi đau chẳng biết vì đâu

    Chắc là đau hộ người tôi nhớ

    Em trở về có chắc là mơ..

    Em đứng đó trời nghiêng gối lệ

    Tóc bết mồ hôi, máu vướng môi

    Tôi run rẩy nhìn em quỵ gối

    Một thân hoa rách trước kẻ tồi..

    "Anh ấy đánh.." lời em thật khẽ

    Như kim châm đâm thẳng tim tôi

    Bàn tay hắn, em trao tuổi trẻ

    Giờ là dao mổ xẻ em rồi..

    Vết tím bầm nở trên tay nhỏ

    Như dấu yêu hóa vết roi dài

    Hắn từng hứa sẽ thương em mãi

    Vết đau này xin hỏi do ai?

    Tóc em rối như cỏ sau giông

    Vết bầm tím nở như hoa chậm

    Ngậm đắng cay dấu giếm buồn tủi

    Vùi nỗi đau mà khóc ngậm ngùi.

    Em kể chuyện tay người hung bạo

    Tôi lặng im, nghe gió thét gào

    Giá mà đau đổi thành tôi được

    Em chẳng còn khóc trước gió sương..

    Bàn tay run, lòng tôi hóa đá

    Dù trong tim giá rét âm thầm

    Chỉ dám gọi em là "kẻ lạ"

    Mà thương em như máu với tâm.

    Em ngồi sát bên tôi hậm hực

    Tựa như tro sau lửa tình tàn

    Tôi dang tay, ôm em vào ngực

    Giấu ngàn đau đang trực vỡ tan.

    Tim tôi thét gào vào bóng tối

    Chỉ khẽ lau máu đọng viền môi

    Giá như kẻ chịu đau là tôi

    Em sẽ không đau đớn vậy rồi.

    Tôi thương em, bằng tim rướm máu,

    Bằng câm nín bóp nghẹt trái lòng

    Chỉ mong em "Đừng quay về nữa!"

    Nhưng chỉ dám siết chặt tay không.

    Tôi bất lực đem tình chôn giấu

    Nhìn người thương lao dốc cứng đầu

    Họ đánh em chỉ mình anh thấu

    Đau lòng em đau cả lòng anh.

    * * *
     
    Nghiên DiChì Đen thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...