Tên truyện: Gào thét - Tuyệt vọng Tác giả: A Lãnh Cô sợ hãi, cô run rẩy, cô tuyệt vọng.. Bóng tối bao quanh đã ăn mòn hi vọng của cô.. Cô muốn phản kháng, muốn chạy trốn.. Muốn thoát khỏi hắn - con quỷ của địa ngục.. Muốn thoát khỏi bóng tối giam giữ cô.. Cô muốn ánh sáng, muốn mặt trời, muốn tự do.. * * * Hắn là một kẻ điên, là một con quỷ. Hắn bò ra từ địa ngục máu tanh để hại người. Hắn mang trên mình một hình thù thật xấu xí cùng với một tâm hồn thật dơ bẩn. Hắn nói cô là thiên thần của hắn, nhưng cô lại không phải thiên thần gì cả, lại càng không phải thiên thần của hắn. Cô chỉ là một người bất hạnh, bất hạnh khi gặp hắn. Cô vẫn còn nhớ, nhớ rất rõ đoạn ký ức lúc cô mới bị hắn bắt cóc. Cô của lúc đó đã hoảng sợ cầu xin hắn, cầu xin hắn thả cô ra nhưng hắn lại chỉ cười khà khà nhìn cô bằng đôi mắt thích thú như một con chó nhỏ sợ hãi cố gắng cầu xin chủ nhân là hắn. Cô cảm thấy thật nhục nhã, thật bất hạnh. Cô nhớ tới cha mẹ mình, liệu họ có nhớ cô không? Có đi tìm cô không? Có cảm thấy đau khổ khi biết tin cô mất tích hay không? Cô không biết, cô không biết được. Nhưng cô hi vọng họ sẽ nhớ tới mình, nhớ tới họ vẫn còn một người con gái mà họ vẫn thường lạnh nhạt đối xử. Đôi bàn tay thô ráp xấu xí của hắn bỗng nhiên luồn vào sâu trong áo cô làm cô hoảng loạn tỉnh lại. Cô nhanh chóng dùng tay mình kéo tay hắn ra khỏi người cô, hắn thật khiến cô kinh tởm. Hắn dường như cũng không tức giận với hành động vừa rồi của cô, một tay hắn cầm lấy tay cô, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay trắng ngần của cô thủ thỉ "Em thật đẹp, rất đẹp." Cô cảm thấy kinh tởm, từng chỗ hắn chạm vào, từng chỗ hắn hôn lên đều khiến da đầu cô cảm thấy tê dại vì sự dơ bẩn, tởm lợn. Cô cảm thấy như mình đã sắp chết, chết một cách nhục nhã nhất. Cô bắt đầu hoảng loạn, sợ hãi. Cô khóc, khóc lóc cầu xin hắn đừng chạm vào mình, khóc lóc cầu xin hắn thả cô ra. Nhưng không, hắn dùng một sợ dây trói hai tay cô lên trên đỉnh đầu, hài lòng cười khà khà nói với cô "Tôi thật muốn em, thật muốn yêu thương em." Cô thực sự tuyệt vọng, thật nhục nhã. Đôi bàn tay xấu xí kinh tởm của hắn vẫn đang ngao du trên cơ thể cô, mỗi tấc da thịt hắn đi qua cô đều cảm thấy kinh tởm và nhục nhã. Cô không chịu khuất phục, cô muốn thoát ra, muốn tránh khỏi hắn. Quần áo của cô bị hắn lột sạch sẽ, toàn bộ thân thể trắng nõn nà đều hiện ra trước mắt hắn. Cô khóc, cô vùng vẫy, cô phản kháng. Nhưng tất cả đều vô vọng. Cô mở to mắt nhìn hắn cưỡng hiếp mình, nhìn một con quỷ xấu xí cưỡng hiếp mình. Lý trí cô dần tan ra, linh hồn cô đã bị bóng tối giam cầm. Còn hắn, hắn đã thật hưng phấn, hưng phấn vì cô đã là của hắn. Hắn ngâm bên tai cô câu hát "Gào thét đi thiên thần của anh.. Gào thét đi tình yêu của anh.. Gào thét trong tuyệt vọng.. Gào thét trong đau đớn tận cùng.. Thiên thần của anh.. Anh thích nghe tiếng gào thét mãnh liệt của em.. Tiếng khóc tuyệt vọng của em.. Nó thật tuyệt, thật dễ nghe.. Hãy gào thét đi hỡi thiên thần của anh.. Nó sẽ đánh thức con ác quỷ đang ngủ sâu trong anh.." Tiếng hát vẳng vẳng bên tai như ác quỷ quấn lấy cô từ ngày hôm đó. Mỗi lần hắn đến lại là một lần nữa bắt đầu. Bắt đầu cho một sự nhục nhã không lối thoát. Cô giờ đây đã quá quen rồi, nhưng dù đã quen thì sự ghê tởm và căm hận đối với hắn chưa bao giờ vơi mà ngày càng mãnh liệt. Những cảm xúc đó đã nhóm lên trong tâm hồn cô một hi vọng, một hi vọng chạy thoát khỏi hắn mãi mãi. Nhưng vận mệnh thật trớ trêu, cô đã thành công rời khỏi hắn nhưng lại bị hắn bắt về. Lần này đã không còn dịu dàng như những lần trước nữa, hắn như một con dã thú mà nhục nhã cô. Trong không gian tối tắm chỉ còn lại tiếng hét thê lương của cô cùng tiếng cười ghê tởm của hắn. Cô đã khóc, khóc đến khi nước mắt đã cạn khô, đến khi lòng đã tuyệt vọng, hi vọng mỏng manh cũng đã bị dập tắt. Cô đã không còn sức để phản kháng lại hắn, cô mệt mỏi, cô đã chết rồi. Ánh sáng ấm áp bao phủ lấy thân hình nhỏ bé gầy gò của cô, cô như có cảm giác sống lại. Những tưởng khi mở mắt ra vẫn là một màu đen như mọi lần khiến cô tuyệt vọng thì bây giờ đây, ngay trước mắt cô đây lại là khung cảm tuyệt đẹp của thiên nhiên. Cô như đang được hồi sinh, hồi sinh trong ánh sáng ấm áp của mặt trời. Cô nghe tiếng gió thổi bên tai, tiếng lá cây xào xac, tiếng chim hót líu lo trên cành. Tất cả, tất cả đều chân thực, chân thực đến bất ngờ. Cô bật khóc, khóc đến nghẹn ngào. Từng giọt nước mắt lăn dài trên má, từng hi vọng lại nhóm lên trong lòng. Cô đã được giải thoát rồi, giải thoát bởi tên quỷ bò lên từ địa ngục đó. Những phẫn nộ, uất ức, nhục nhã, tủi hờn và tuyệt vọng khi trước đã bị dập tắt. Những khao khát và hi vọng đang dâng trào mãnh liệt trong tim cô. Chỉ một chút nữa thôi, cô sẽ có được tự do mà cô mong muốn, chỉ một lát nữa thôi cô sẽ được đứng dưới ánh nắng ấm áp của mặt trời, tiếng chim hót vang bên tai trong khu rừng ngập nắng. Đó là hi vọng, là khát khao, là mong ước lớn nhất của cuộc đời cô. Cô có thể cảm nhận chân thực những gì đang diễn ra trước mắt. Cô nhìn thấy, nghe thấy, cảm nhận thấy âm thanh của tự nhiên mà cô hằng mong ước. Thật tuyệt vời làm sao! Hắn vẫn thúc từng nhịp tiến sâu vào bên trong cơ thể cô, vài câu hát nỉ non vang lên bên tai cùng với tiếng cười khà khà thích thú của hắn. Nhưng cô dường như lại không hề nghe thấy, bởi cô đang được đắm chìm trong hạnh phúc mà tự mình tạo ra, một hạnh phúc ngắn ngủi. End. 17h59p. 08/03/2021