Gái Điếm Những vần thơ, tôi viết cho một điều sau cuối Viết về cảm xúc của một kẻ đọa đày Một cô gái, và ngàn người đàn ông Lạ lùng không? Họ đến rồi đi mà chưa từng bước qua khoảng cách Cuộc sống của một con chim khách Mang cho người khác những điều nhỏ nhoi Có ai từng nhìn vào đôi mắt em Để thấy ngàn ánh long lanh bất tận Dòng suối mát trong ngàn câu hát Và giọt nước mắt ngọt sâu trong thế giới của em Có ai từng nhìn sau lưng em Để thấy sự cô đơn nhỏ bé Thấy mái tóc lung lay thât khẽ Bờ vai tròn run rẩy trong hoàng hôn Có ai từng nhìn lại bàn chân em Bàn chân nhỏ luôn nhún nhảy trong gió Vết chai sần che giấu khéo quá Để người đàn ông chẳng nhận thấy máu loang Có ai từng ngồi lại cạnh em Để nghe em nói về điều giản dị Nghe em hát về một vườn bí Nơi phép màu chẳng phải chuyện vẩn vơ Này kẻ lạ qua đường ngẩn ngơ Hãy cứ vẫn là con người đơn độc Vẫn cứ sống với trái tim nhỏ máu Và bỏ qua điều tốt đẹp của trần gian. Tác giả: Sai Nguyễn – 12/07/2009
Cái chết của một con đĩ Phút hấp hối của một con đĩ Thánh thót trong gió một tiếng chuông ngân Bài hát tiếc nuối cho một tuổi xuân Cất lên rộn ràng với ngàn lông vũ trắng. – Sai Nguyễn – 22/11/2009